Thứ Năm, 14 tháng 7, 2016

THƠ NGA



                                                           
A. S. PUSKIN

Я вас любил
        
    
















     
Tôi yêu em (Người dịch: Thuý Toàn)
Я вас любил: любовь еще, быть может,
В душе моей угасла не совсем;
Но пусть она вас больше не тревожит;
Я не хочу печалить вас ничем.

Я вас любил безмолвно, безнадежно,
То робостью, то ревностью томим;
Я вас любил так искренно, так нежно,
Как дай вам бог любимой быть другим.
Tôi yêu em: đến nay chừng có thể.
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai;
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa,
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài.

Tôi yêu em âm thầm không hy vọng,
 Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen,
 Tôi yêu em, yêu chân thành đằm thắm,
 Cầu em được người tình như tôi đã yêu em.
Ночь Đêm (Người dịch: Hoàng Thị Vinh)
Мой голос для тебя и ласковый и томный
Тревожит позднее молчанье ночи темной.
Близ ложа моего печальная свеча
Горит; мои стихи, сливаясь и журча,
Текут, ручьи любви, текут, полны тобою.
Во тьме твои глаза блистают предо мною,
Мне улыбаются, и звуки слышу я:
Мой друг, мой нежный друг... люблю... твоя... твоя..
Gọi em tha thiết dịu dàng
Đêm đen lặng lẽ mơ màng xôn xao
Bên giường ngọn nến gầy hao
Thơ anh thắp lửa hoà vào êm êm
Dòng sông tình, đong đầy em
Chao nghiêng ánh mắt, bóng đêm vỡ oà
Ánh cười-nốt nhạc ngân nga:
Anh yêu có biết em là...của anh
Мадона Đức mẹ đồng trinh (Văn Khôi)
Не множеством картин старинных мастеров
Украсить я всегда желал свою обитель,
Чтоб суеверно им дивился посетитель,
Внимая важному сужденью знатоков.

В простом углу моем, средь медленных трудов,
Одной картины я желал быть вечно зритель,
Одной: чтоб на меня с холста, как с облаков,
Пречистая и наш божественный спаситель -

Она с величием, он с разумом в очах -
Взирали, кроткие, во славе и в лучах,
Одни, без ангелов, под пальмою Сиона.
Исполнились мои желания. Творец
Тебя мне ниспослал, тебя, моя Мадона,
Чистейшей прелести чистейший образец. 

                                   
                                                    1830
Tôi không treo trong trai phòng đạm bạc
Những bức tranh của danh họa cổ xưa
Để khách thăm phải tôn kính sững sờ
Đứng lặng nghe lời phẩm bình uyên bác

Trong góc đơn sơ bộn bề sách vở
Tôi hằng mong chiêm ngưỡng một bức tranh
Dõi nhìn tôi trìu mến từ mây xanh
Mẹ Đồng Trinh bồng Hài Đồng Cứu Thế

Nàng trang nghiêm, ánh mắt người thông tuệ
Trong hào quang thanh thoát vẻ nhân từ
Dưới gốc cọ Xiôn lặng lẽ ưu tư
Chỉ hai người, không thiên thần hộ vệ

Điều ước nguyện giờ đây thành sự thật:
Tạo hoá ban em giáng tự trên trời
Tuyệt tác hình người đẹp xinh thanh khiết
Em - Đức Mẹ Đồng Trinh của lòng tôi.

Цветок Bông hoa nhỏ (Nguyễn Minh Đức)
Цветок засохший, безуханный,
Забытый в книге вижу я;
И вот уже мечтою странной
Душа наполнилась моя:

Где цвёл? когда? какой весною?
И долго ль цвёл? И сорван кем,
Чужой, знакомой ли рукою?
И положен сюда зачем?

На память нежного ль свиданья,
Или разлуки роковой,
Иль одинокого гулянья
В тиши полей, в тени лесной?
И жив ли тот, и та жива ли?
И нынче где их уголок?
Или уже они увяли,
Как сей неведомый цветок? 

                              1828
Tôi bỗng thấy một bông hoa khô úa
Quên trong trang sách, đã bay hương
Từ đó lòng tôi bao chan chứa
Tràn ngập niềm mơ ước lạ thường:

Hoa nở nơi nao? Xuân nào vậy?
Nở có lâu không? Ai hái đi?
Một bàn tay lạ hay quen đấy?
Hoa đặt vào đây có chuyện gì?

Hoa kỷ niệm ngày vui xum họp?
Hay một chiều bất hạnh chia ly?
Hay buổi dạo chơi lang thang cô độc?
Dưới bóng rừng cây, đồng nội im lìm?

Chắc chàng còn sống? Nàng sống chứ?
Không biết bây giờ họ nơi nao?
Hay cả hai người cùng tàn rũ?
Như bông hoa bí ẩn ngày nào?

Зимнее утро Buổi sáng mùa đông (Thuý Toàn)
Мороз и солнце, день чудесный!
Еще ты дремлешь, друг прелестный -
Пора, красавица, проснись:
Открой сомкнуты негой взоры
Навстречу северной Авроры,
Звездою севера явись!

Вечор, ты помнишь, вьюга злилась,
На мутном небе мгла носилась;
Луна, как бледное пятно,
Сквозь тучи мрачные желтела,
И ты печальная сидела -
А нынче... погляди в окно:

Под голубыми небесами
Великолепными коврами,
Блестя на солнце, снег лежит;
Прозрачный лес один чернеет,
И ель сквозь иней зеленеет,
И речка подо льдом блестит.

Вся комната янтарным блеском
Озарена. Веселым треском
Трещит затопленная печь.
Приятно думать у лежанки.
Но знаешь: не велеть ли в санки
Кобылку бурую запречь?

Скользя по утреннему снегу,
Друг милый, предадимся бегу
Нетерпеливого коня
И навестим поля пустые,
Леса, недавно столь густые,
И берег, милый для меня.
Băng giá và mặt trời, ngày tuyệt đẹp.
Còn ngủ ư, ơi người bạn diễm kiều?
Dậy đi em, hỡi người đẹp thương yêu
Mở đôi mắt còn say nồng mệt mỏi;
Hãy hiện ra như ngôi sao chói lọi
Miền Bắc phương chào buổi sáng Bắc phương!
Mới chiều qua, em nhỉ, bão cuồng điên,
Một màn tối dăng đầy trời mờ mịt,
Mảnh trăng lu sau mây chì đen kịt
Vàng vọt soi như một vết ố hoen,
Và em ngồi ngơ ngẩn những buồn thương
Còn giờ đây... qua song, em nhìn đó:
Nắng sớm rọi tuyết tưng bừng rực rỡ
Trải mênh mông những tấm thảm tuyệt vời.
Dưới trong xanh thăm thẳm của vòm trời,
Rừng quang quạnh riêng mình in vệt thẳm,
Tùng xanh lá hiện qua làn nhũ mỏng,
Sông nhỏ trôi lấp lánh dưới lần băng.
Khắp căn phòng ánh hổ phách tràn lan,
Bếp lò sưởi củi phừng phừng đượm lửa,
Tiếng lách tách nổ nghe vui giòn giã.
Thú làm sao nằm ngẫm nghĩ trong chăn!
Nhưng này em, em thấy có nên chăng
Ra lệnh đóng ngựa hồng vào xe trượt?
Trên mặt tuyết ban mai ta nhẹ lướt.
Em thân yêu, ta phó mặc ngựa phi,
Bốn vó câu hăm hở cứ lao đi,
Ta thăm lại những cánh đồng hoang vắng.
Những thửa rừng mới đây còn xanh thẳm,
Và dải bờ thân thiết với lòng anh.
1829


Окно Cửa sổ (Người dịch: Lê Đức Thụ)
Недавно темною порою,
Когда пустынная луна
Текла туманною стезею,
Я видел - дева у окна
Одна задумчиво сидела,
Дышала в тайном страхе грудь,
Она с волнением глядела
На темный под холмами путь.

"Я здесь!" - шепнули торопливо.
И дева трепетной рукой
Окно открыла боязливо...
Луна покрылась темнотой.
"Счастливец! - молвил я с тоскою, -
Тебя веселье ждет одно.
Когда ж вечернею порою
И мне откроется окно?"
Khi trời vừa mới tối
Trăng tựa sa mạc hoang
Sương đẫm đường như gội
Bên cửa sổ thấy nàng
Ngồi đăm chiêu tư lự
Nỗi sợ ngực phập phồng
Hồi hộp nhìn đường tối
Sau núi, lòng mông lung

"Anh đây!" - tiếng thì thào
Tay run run cô gái
Cửa sổ mở hắn vào
Màn đêm trăng khép lại
"Hắn hạnh phúc làm sao!
Tôi thốt lên buồn bã
Cho đến tận hôm nào
Cửa cho tôi mới mở?"

БЕРЕЗА
Белая береза
Под моим окном
Принакрылась снегом,
Точно серебром.

На пушистых ветках
Снежною каймой
Распустились кисти
Белой бахромой.

И стоит береза
В сонной тишине,
И горят снежинки
В золотом огне.

А заря, лениво
Обходя кругом,
обсыпает ветки
Новым серебром.

1913


Телега жизни
Cây bạch dương màu trắng
Cây bạch dương màu trắng
Bên cửa sổ nhà tôi
Tuyết ôm trùm cành vắng
Như bạc phủ sáng ngời.

Trên những cành tơ phấn
Tuyết men như đường diềm
Những ngón tay thon mở
Viền những đường đăng–ten.

Và cây bạch dương đứng
Trong giấc mơ âm thầm
Những tinh thể cháy sáng
Trong lửa vàng mênh mông.

Ánh mặt trời mùa đông
Bò quanh cây chầm chậm
Lại rắc thêm lớp bạc
Mới tinh khôi trên cành.

Đoàn Minh Tuấn dịch


Chiếc xe đời (Thuý Toàn)
Хоть тяжело подчас в ней бремя,
Телега на ходу легка;
Ямщик лихой, седое время,
Везет, не слезет с облучка.

С утра садимся мы в телегу;
Мы рады голову сломать
И, презирая лень и негу,
Кричим: пошел! ....

Но в полдень нет уж той отваги;
Порастрясло нас; нам страшней
И косогоры и овраги;
Кричим: полегче, дуралей!

Катит по-прежнему телега;
Под вечер мы привыкли к ней
И, дремля, едем до ночлега —
А время гонит лошадей.
Trên xe dù có nặng
Vó ngựa vẫn băng băng
Thời gian tóc hoa râm!
Tay cương ngồi chễm chệ

Sáng ra lên xe ngồi
Đời xông pha bươn bả
Khinh nhác lười, nhàn nhã
Hò vang: "Mau đi thôi!"

Đến trưa chí nhụt rồi
Thấy rãnh hào lòng nản
Nhìn núi đồi đâm hoảng:
- Đồ ngu, chầm chậm thôi!

Chiều đã dần dần quyen
Tà tà đến quán trọ
Mặc cho bánh xe lăn, -
Thời gian xua vó ngựa.
(1823)

Зимняя дорога Con đường mùa đông (Thuý Toàn)
Сквозь волнистые туманы
Пробирается луна,
На печальные поляны
Льет печально свет она.

По дороге зимней, скучной
Тройка борзая бежит,
Колокольчик однозвучный
Утомительно гремит.

Что-то слышится родное
В долгих песнях ямщика:
То разгулье удалое,
То сердечная тоска...

Ни огня, ни черной хаты...
Глушь и снег... Навстречу мне
Только версты полосаты
Попадаются одне.

Скучно, грустно... Завтра, Нина,
Завтра, к милой возвратясь,
Я забудусь у камина,
Загляжусь не наглядясь.

Звучно стрелка часовая
Мерный круг свой совершит,
И, докучных удаляя,
Полночь нас не разлучит.

Грустно, Нина: путь мой скучен,
Дремля смолкнул мой ямщик,
Колокольчик однозвучен,
Отуманен лунный лик.
Xuyên những làn sương gợn sóng
Mảnh trăng mờ ảo chiếu qua
Buồn dải ánh vang lai láng
Trên cánh đồng buồn giăng xa

Trên con đường mùa đông vắng vẻ
Cỗ xe tam mã băng đi
Nhạc ngựa đều đều buồn tẻ
Đều đều khắc khoải lòng quê

Bài ca của người xà ích
Có gì phảng phất thân yêu:
Như niềm vui mừng khôn xiết
Như nỗi buồn nặng đìu hiu

Không một mái lều, ánh lửa...
Tuyết trắng và rừng bao la...
Chỉ những cột dài cây số
Bên đường sừng sững chào ta

Ôi, buồn đau, ôi cô lẻ...
Trở về với em ngày mai
Nhina, bên lò lửa đỏ
Ngắm em, ngắm mãi không thôi

Kim đồng hồ kêu tích tắc
Xoay đủ những vòng nhịp nhàng
Và xua lũ người tẻ ngắt
Để ta bên nhau trong đêm

Sầu lắm. Nhina, đường xa vắng
Ngủ quên, bác xà ích lặng im
Nhạc ngựa đều đều buông xa thẳm
Sương mờ che lấp ánh trăng nghiêng

1826

Соловей и роза Hoạ mi và nhành hồng (Thuý Toàn dịch)
В безмолвии садов, весной, во мгле ночей,
Поет над розою восточный соловей.
Но роза милая не чувствует, не внемлет,
И под влюбленный гимн колеблется

 и дремлет.

Не так ли ты поешь для хладной красоты?
Опомнись, о поэт, к чему

 стремишься ты?
Она не слушает, не чувствует поэта;
Глядишь, она цветет; взываешь - нет ответа.
Giữa vườn xuân bóng đêm tĩnh mịch,
Con họa mi thánh thót bên nhành hồng
Nhưng đoá hồng kia chẳng chút

động lòng
Mà lặng lẽ đung đưa rồi thiếp giấc,
Bản tình ca vẫn du dương réo rắt.

Vì sắc đẹp lạnh lùng ngươi hát làm chi?
Hỡi, thi nhân, hãy mau tỉnh dậy đi!
Uổng công thôi, ngươi nhìn thấy đấy
Nó mơm mởn sắc hương lộng lẫy
Nhưng chẳng chút gì xúc động cảm rung;
Nó làm ngơ chẳng đáp lại tiếng lòng.

Нет, нет, не должен я, Không, không, tôi không nên...Vũ Thế Khôi
Нет, нет, не должен я, не смею, не могу
Волнениям любви безумно предаваться;
Спокойствие мое я строго берегу
И сердцу не даю пылать и забываться;
Нет, полно мне любить; но почему ж порой
Не погружуся я в минутное мечтанье,
Когда нечаянно пройдет передо мной
Младое, чистое, небесное созданье,
Пройдет и скроется?.. Ужель не можно мне,
Любуясь девою в печальном сладострастье,
Глазами следовать за ней и в тишине
Благословлять ее на радость и на счастье,
И сердцем ей желать все блага жизни сей,
Веселый мир души, беспечные досуги,
Всё — даже счастие того, кто избран ей,
Кто милой деве даст название супруги. 

                                                1832
Không, không, tôi không nên, không dám, không thể
Lại si mê tình ái đắm say
Sự bình yên tôi nghiêm giữ từ nay
Quyết không cho trái tim này bốc lửa
Thôi đã đủ, tôi không yêu nữa...Nhưng cớ sao
Tôi không thể trong giây lát ước ao
Khi tha thướt tình cờ qua trước mặt
Một bóng hồng xinh tươi, trinh bạch
Thoáng qua rồi biến mất?...Sao không thể thẫn thờ
Ngắm nhìn trinh nữ, lòng khao khát vẩn vơ
Mắt dõi theo và cầu mong lặng lẽ
Hạnh phúc, niềm vui cho giai nhân tươi trẻ
Thầm chúc nàng mọi lạc thú trên đời
Tâm hồn vui tươi, nhàn hạ thảnh thơi
Cầu hạnh phúc cho cả người nàng sẽ chọn
Người may mắn được gọi nàng: "vợ tôi"

Весна, весна, пора любви Mùa xuân mùa của tình yêu...(Thuỵ Anh)
Весна, весна, пора любви,
Как тяжко мне твое явленье,
Какое томное волненье
В моей душе, в моей крови...
Как чуждо сердцу наслажденье...
Всё, что ликует и блестит,
Наводит скуку и томленье.
             
Отдайте мне метель и вьюгу
И зимний долгий мрак ночей.
Mùa xuân mùa đẹp của tình yêu
Mà sao lòng nặng nỗi tiêu điều
Rã rời ngơ ngác trong tâm trí
Hồn lười chẳng thiết thú vui chi

Những gì xinh đẹp của mùa Xuân
Cứ ngời lên sáng cứ bâng khuâng
Chỉ làm tôi thấy thêm buồn chán
Mệt mỏi vô ngần bước thế nhân

Hãy giả lại tôi cơn bão tuyết
Cuồng phong cuồn cuộn ở bên lòng
Và màn đêm dằng dặc mùa Đông!


Ты и вы Ngài và anh, cô và em (Thuý Toàn)
Пустое в ы сердечным т ы
Она, обмолвясь, заменила,
И все счастливые мечты
В душе влюбленной возбудила.

Пред ней задумчиво стою;
Свести очей с нее нет силы;
И говорю ей: "как в ы милы!"
И мыслю: "как т е б я люблю!"
Nàng buột miệng đổi tiếng ngài trống rỗng
Thành tiếng anh thân thiết đậm đà
Và gợi lên trong lòng đang say đắm
Bao ước mơ tràn hạnh phúc reo ca.

Trước mặt nàng tôi trầm ngâm đứng lặng
Không thể rời ánh mắt khỏi nàng
Và tôi nói: Thưa cô, cô đẹp lắm!
Mà thâm tâm: Anh quấ đỗi yêu em!
                               1828
Унылая пора... Thu vàng (Người dịch: Hồ Quốc Vĩ)
Унылая пора! Очей очарованье!
Приятна мне твоя прощальная краса -
Люблю я пышное природы увяданье,
В багрец и в золото одетые леса,
В их сенях ветра шум и свежее дыханье,
И мглой волнистою покрыты небеса,
И редкий солнца луч, и первые морозы,
И отдаленные седой зимы угрозы.

                                         1833
Thu buồn, - cặp mắt đắm say,
Tôi yêu sắc đẹp em ngày chia phôi.
Thiên nhiên tàn úa bỗng tươi,
Rừng thay áo mới, cả trời vàng au.
Ồn ào hơi gió thở mau,
Bầu trời gợn sóng như màu khói sương.
Vài tia nắng hiếm nhớ thương
Sợ mùa đông sớm quen đường đến nhanh.
Đắm trong yên tĩnh ngọt lành,
Tôi quên thế giới thức thành tiếng thơ.

Tâm hồn xáo động ngẩn ngơ,
Tơ lòng run rẩy, mộng chờ đợi ai.



Я не люблю тебя; страстей
Không, tôi nào yêu em nữa (Thuý Toàn)
Я не люблю тебя; страстей  
И мук умчался прежний сон;  
Но образ твой в душе моей  
Всё жив, хотя бессилен он;  
Другим предавшися мечтам,  
Я всё забыть его не мог;  
Так храм оставленный - всё храм,  
Кумир поверженный - всё бог!



                                                             
M. I. LERMONTOP


Солнце                                      
Как солнце зимнее прекрасно,
Когда, бродя меж серых туч,
На белые снега напрасно
Оно кидает слабый луч!..

Так точно, дева молодая,
Твой образ предо мной блестит,
Но взор твой, счастье обещая,
Мою ли душу оживит?

Không, tôi nào nữa yêu em;
Mộng xưa đau đớn, cuồng điên qua rồi;
Nhưng nơi sâu kín lòng tôi
Hình em vẫn sống tuy vời vợi xa;
Đã say mộng mới thiết tha
Nhưng hình ảnh ấy dễ là đã quên;
Tượng thờ dù đổ vẫn thiêng,
Miếu thờ bỏ vắng vẫn nguyên miếu thờ!
















Ánh mặt trời(Tạ Phương dịch)
Như mặt trời huyền diệu mùa đông
Phiêu lãng giữa những đám mây màu xám
Rải vô nghĩa xuống nền tuyết trắng
Những tia nắng vàng yếu ớt, mỏng manh!...

Hệt như em, cô gái trẻ măng
Hình ảnh em trước tôi bừng sáng
Nhưng ánh hạnh phúc trong mắt em lai láng
Liệu có khiến hồn tôi sống lại được chăng?


Осень

Листья в поле пожелтели,
И кружатся и летят;
Лишь в бору поникши ели
Зелень мрачную хранят.
Под нависшею скалою
Уж не любит, меж цветов,
Пахарь отдыхать порою
От полуденных трудов.
Зверь отважный поневоле
Скрыться где-нибудь спешит.
Ночью месяц тускл и поле
Сквозь туман лишь серебрит.


Mùa thu(Tạ Phương dịch)

Trên cánh đồng lá trở vàng
Xoay xoay, bay theo chiều gió;
Chỉ những tán thông ủ rũ
Còn lưu ảm đạm màu xanh.
Dưới những vách đá chông chênh
Giữa thảm hoa đồng tuyệt mỹ
Mải làm, dân cày quên nghỉ
Dù ngày mùa đã quá trưa.
Nhưng lũ bò chẳng ngu ngơ
Đã vội lủi đi đâu đó.
Qua màn sương trăng lấp ló
Cánh đồng dát bạc trong đêm.

Весна                                                                                                     

Когда весной разбитый лед
Рекой взволнованной идет,
Когда среди полей местами
Чернеет голая земля
И мгла ложится облаками
На полуюные поля,—
Мечтанье злое грусть лелеет
В душе неопытной моей;
Гляжу, природа молодеет,
Но молодеть лишь только ей;
Ланит спокойных пламень алый
С собою время уведет,
И тот, кто так страдал, бывало,
Любви к ней в сердце не найдет.


Когда волнуется желтеющая нива                                            
Когда волнуется желтеющая нива,
И свежий лес шумит при звуке ветерка,
И прячется в саду малиновая слива
Под тенью сладостной зеленого листка;
Когда росой обрызганный душистой,
Румяным вечером иль утра в час златой,
Из-под куста мне ландыш серебристый
Приветливо кивает головой;
Когда студеный ключ играет по оврагу
И, погружая мысль в какой-то смутный сон,
Лепечет мне таинственную сагу
Про мирный край, откуда мчится он,
Тогда смиряется души моей тревога,
Тогда расходятся морщины на челе,
И счастье я могу постигнуть на земле,
И в небесах я вижу бога.
1837 

Она поет - и звуки тают,

Она поет - и звуки тают,
Как поцелуи на устах,
Глядит - и небеса играют
В ее божественных глазах;
Идет ли - все ее движенья,
Иль молвит слово - все черты
Так полны чувства, выраженья,
Так полны дивной простоты. 

                                                   
Mùa Xuân(Tạ Phương dịch) 


Khi xuân sang, những tảng băng vụn vỡ
Theo dòng sông phấp phỏng trôi xuôi,
Khi giữa những cánh đồng đây đó
Mặt đất phô màu đen sẫm tinh khôi.
Và bóng tối như từ những đám mây
Phủ lên cánh đồng dần xanh mướt, -
Như giấc mơ ác độc phủ nỗi buồn
Lên sâu thẳm hồn tôi non nớt;
Tôi nhìn, thiên nhiên đang trẻ ra từng phút,
Nhưng trẻ ra hầu tô thắm đất trời;
Thời gian mãi mang đi ngọn lửa đỏ
Khiến sắc hồng phai trên má, trên môi,
Và kẻ trong tim chứa nhiều buồn khổ
Thường chẳng yêu nàng được, xuân ơi!

Khi đồng lúa rộm vàng xao xuyến

Khi đồng lúa rộm vàng xao xuyến
Vườn xanh tươi xào xạc gió tràn qua
Quả mận chín giữa vườn cây thấp thoáng
Trong vòm xanh cành lá nhẹ đung đưa

Khi sương phủ long lanh. hương ngào ngạt
Buổi chiều hồng hay vàng nắng ban mai
Từ dưới khóm một cây dò lan bạc
Đầu rung rinh thân ái vẫy chào tôi

Khi mạch nước lạnh băng trên sườn dốc
Ngẫm nghĩ gì đắm đuối giấc mơ hoa
Kể cho tôi bản trường ca bí mật
Về đất lành nơi nó đã sinh ra

Thì khi đó tâm hồn tôi lắng xuống
Giãn mờ đi trên trán những đường nhăn
Trên mặt đất tôi tìm ra hạnh phúc
Trên trời cao tôi thấy rõ thiên thần



 Nàng hát...

Ngọt ngào như hôn vào môi
ấy khi nàng hát - và lời tan nhanh.
Nàng nhìn - lung linh trời xanh
trong đôi mắt biếc đẹp xinh tuyệt vời.
Nàng đi - tất cả chuyển dời
Mỗi từ nàng thốt - nụ cười môi nhung
Ngập tràn diễn cảm trong lòng
Rất giản dị mà vô song - lạ thường.
                           
S. A. Ê- XÊ- NHIN 



Сыплет черемуха снегом"

Сыплет черёмуха снегом,
Зелень в цвету и росе.
В поле, склоняясь к побегам,
Ходят грачи в полосе.

Никнут шелковые травы,
Пахнет смолистой сосной.
Ой вы, луга и дубравы,—
Я одурманен весной.

Радугой тайные вести
Светятся в душу мою.
Думаю я о невесте,
Только о ней лишь пою.

Сыпь ты, черёмуха, снегом,
Пойте вы, птахи, в лесу.
По полю зыбистым бегом
Пеной я цвет разнесу.
Anh đào dại(Thúy Toàn)
Anh đào tóc phủ đầy ánh tuyết
Cành xanh đầy hoa và đầy sương
Đàn sáo theo luống cày lần bước
Nhìn ngó tìm chi trên nõn mầm.

Cỏ non như lụa đầu nghiêng xuống
Trời đất thơm lừng hương nhựa thông
Ôi, đám cây rừng, ôi bãi ruộng
Ngây ngất lòng ta say bước xuân.

Thầm lén tin vui long dào dạt
Rọi chiếu tâm hồn ta chói chang
Ta chỉ nghĩ tới người đính ước
Chỉ cất lời ca riêng về nàng.

Anh đào hãy rụng rơi như tuyết,
Chốn rừng chim hãy hót lên chim
Tôi chạy khắp đồng đem phân phát
Màu trắng như triều bọt biển dâng.

Я помню, любимая, помню"

Я помню, любимая, помню
Сиянье твоих волос.
Не радостно и не легко мне
Покинуть тебя привелось.

Я помню осенние ночи,
Березовый шорох теней,
Пусть дни тогда были короче,
Луна нам светила длинней.

Я помню, ты мне говорила:
"Пройдут голубые года,
И ты позабудешь, мой милый,
С другою меня навсегда".

Сегодня цветущая липа
Напомнила чувствам опять,
Как нежно тогда я сыпал
Цветы на кудрявую прядь.

И сердце, остыть не готовясь,
И грустно другую любя.
Как будто любимую повесть,
С другой вспоминает тебя.
Anh nhớ lắm, em yêu
Anh nhớ lắm, em yêu, anh nhớ!
Mái tóc em óng ả yêu kiều
Không dễ gì chia xa em được
Xa em anh vui sướng gì đâu.

Anh nhớ đêm thanh vắng mùa thu
Bạch dương reo trong lá vi vu
Xin hãy để ban ngày ngắn lại
Và trăng vàng chiếu sáng dài hơn

Anh nhớ em từng nói với anh:
"Rằng tuổi xuân năm tháng qua nhanh
Anh sẽ quên em bên người khác
Anh thân yêu, vĩnh viễn quên em"

Hôm nay lipa nở bên thềm
Nhắc cho anh mối tình xưa ấy,
Cánh hoa anh rắc sao đẹp vậy
Đậu trên lọn tóc cuộn dịu dàng.

Trái tim anh giờ đập bẽ bàng
Yêu người khác buồn đau héo hắt
Giống như một thiên tình tiểu thuyết,
Ở bên người anh chỉ nhớ em thôi!

Нивы сжаты, рощи голы

Нивы сжаты, рощи голы,
От воды туман и сырость.
Колесом за сини горы
Солнце тихое скатилось.

Дремлет взрытая дорога.
Ей сегодня примечталось,
Что совсем, совсем немного
Ждать зимы седой осталось.

Ах, и сам я в чаще звонкой
Увидал вчера в тумане:
Рыжий месяц жеребёнком
Запрягался в наши сани.
Đồng trơ rạ…
Đồng trơ rạ, rừng cây trụi lá,
Sương loang trên mặt nước sa mờ.
Mặt trời lặn âm thầm sau núi đá
Như bánh xe lăn xuống dốc xanh lơ.

Con đường mới mở thiêm thiếp ngủ
Bỗng sớm nay rạo rực trong mơ,
Chẳng mấy chốc, chỉ dăm bữa nữa,
Mùa đông sẽ về - râu tóc bạc phơ.

Cả tôi nữa, từ khu rừng vang động
Đã thấy hôm qua, trong biển sương mù:
Gương trăng hung đỏ như chú ngựa
Đã thắng vào xe trước cuộc phiêu du...

Вот уж вечер. Роса..."

Вот уж вечер. Роса
Блестит на крапиве.
Я стою у дороги,
Прислонившись к иве.

От луны свет большой
Прямо на нашу крышу.
Где-то песнь соловья
Вдалеке я слышу.

Хорошо и тепло,
Как зимой у печки.
И березы стоят,
Как большие свечки.

И вдали за рекой,
Видно, за опушкой,
Сонный сторож стучит
Мертвой колотушкой.
Chiều làng quê
Chiều xuống rồi. Giọt sương
Lấp lánh đầu ngọn cỏ
Tôi đứng ở bên đường
Tựa vào cây liễu nhỏ

Và ánh trăng vằng vặc
Rót vàng trên mái nhà
Tôi chợt nghe đâu đó
Tiếng họa mi xa xa

Chiều ấm lành như thể
Mùa đông bên bếp lò
Và bạch dương đứng lặng
Như rặng nến khổng lồ

Xa xa bên kia sông
Sau bìa rừng mờ tỏ
Lão gác rừng ngái ngủ
Khua vang hồi mõ khô...




R. G. GAMZATOP

 Журавли                                                 Мне кажется порою, что солдаты,

С кровавых не пришедшие полей,

Не в землю эту полегли когда-то,
А превратились в белых журавлей.

Они до сей поры с времен тех дальних
Летят и подают нам голоса.
Не потому ль так часто и печально
Мы замолкаем, глядя в небеса?

Сегодня, предвечернею порою,
Я вижу, как в тумане журавли
Летят своим определенным строем,
Как по полям людьми они брели.

Они летят, свершают путь свой длинный
И выкликают чьи-то имена.
Не потому ли с кличем журавлиным
От века речь аварская сходна?

Летит, летит по небу клин усталый -
Летит в тумане на исходе дня,
И в том строю есть промежуток малый -
Быть может, это место для меня!

Настанет день, и с журавлиной стаей
Я поплыву в такой же сизой мгле,
Из-под небес по-птичьи окликая
Всех вас, кого оставил на земле.

                                                                                                     

Đàn sếu (Thụy Anh dịch)
Những người lính không về sau trận đánh
Chiến trường xưa đẫm máu bao ngày
Tưởng như họ không nằm trong đất lạnh
Mà hóa thành muôn vạn sếu trắng bay

Đàn sếu trắng vẫn từ thuở ấy
Bay mãi đến bây giờ, cất tiếng gọi ta
Bởi thế chăng nên ta thường buồn bã
Ngừng chuyện giữa chừng đưa mắt ngắm trời xa?

Hôm nay đây khi bóng chiều chạng vạng
Tôi thấy sếu bay trong lớp sương mù
Thành đội hình âm thầm như năm cũ
Những con người dàn trận bước nhẹ chân

Sếu cứ bay đường xa lắc chẳng phân vân
Và những cái tên được điểm lên khắc khoải
Bởi thế chăng nên từ thuở xưa hoang dại
Tiếng Ava ta đã giống tiếng sếu trời?

Mũi tiến công xưa đã mỏi mệt rồi
Bay .. bay mãi trong ngày tàn sương muộn
Và giữa đội hình kia nhỏ nhoi khoảng trống
Chỗ trống này có lẽ để dành tôi?

Rồi sẽ đến ngày cùng đàn sếu tôi trôi
Trong bóng khói sương. Từ dưới làn mây tối
Bằng tiếng chim tôi sẽ cao tiếng gọi
Nhắn những người tôi bỏ lại trần gian…

                                           

                                  K. M. XIMÔNOP                                                

Жди меня, и я вернусь                                  

Жди меня, и я вернусь.
Только очень жди,
Жди, когда наводят грусть
Желтые дожди,
Жди, когда снега метут,
Жди, когда жара,
Жди, когда других не ждут,
Позабыв вчера.
Жди, когда из дальних мест
Писем не придет,
Жди, когда уж надоест
Всем, кто вместе ждет.

Жди меня, и я вернусь,
Не желай добра
Всем, кто знает наизусть,
Что забыть пора.
Пусть поверят сын и мать
В то, что нет меня,
Пусть друзья устанут ждать,
Сядут у огня,
Выпьют горькое вино
На помин души...
Жди. И с ними заодно
Выпить не спеши.

Жди меня, и я вернусь,
Всем смертям назло.
Кто не ждал меня, тот пусть
Скажет: - Повезло.
Не понять, не ждавшим им,
Как среди огня
Ожиданием своим
Ты спасла меня.
Как я выжил, будем знать
Только мы с тобой,-
Просто ты умела ждать,
Как никто другой.


(1941)





Đợi anh về(Tố Hữu dịch)

Em ơi đợi anh về
Đợi anh hoài em nhé
Mưa có rơi dầm dề
Ngày có buồn lê thê
Em ơi em cứ đợi.

Dù tuyết rơi gió thổi
Dù nắng cháy em ơi
Bạn cũ có quên rồi
Đợi anh về em nhé!

Tin anh dù vắng vẻ
Lòng ai dù tái tê
Chẳng mong chi ngày về
Thì em ơi cứ đợi!

Em ơi em cứ đợi
Dù ai thương nhớ ai
Chẳng mong có ngày mai
Dù mẹ già con dại
Hết mong anh trở lại
Dù bạn viếng hồn anh
Yên nghỉ nấm mồ xanh
Nâng chén tình dốc cạn
Thì em ơi mặc bạn

Đợi anh hoài em nghe
Tin rằng anh sắp về!
Đợi anh anh lại về.
Trông chết cười ngạo nghễ.

Ai ngày xưa rơi lệ
Hẳn cho sự tình cờ
Nào có biết bao giờ
Bởi vì em ước vọng
Bời vì em trông ngóng
Tan giặc bước đường quê
Anh của em lại về.

Vì sao anh chẳng chết?
Nào bao giờ ai biết
Có gì đâu em ơi
Chỉ vì không ai người.
Biết như em chờ đợi.

                                                       L. M. MATUXOPXKI







 

С чего начинается родина?

С чего начинается Родина?
С картинки в твоём букваре,
С хороших и верных товарищей,
Живущих в соседнем дворе.
А может, она начинается
С той песни, что пела нам мать,
С того, что в любых испытаниях
У нас никому не отнять.
С чего начинается Родина?
С заветной скамьи у ворот,
С той самой берёзки, что во поле,
Под ветром склоняясь, растёт.
А может, она начинается
С весенней запевки скворца
И с этой дороги просёлочной,
Которой не видно конца.
С чего начинается Родина?
С окошек, горящих вдали.
Со старой отцовской будёновки,
Что где-то в шкафу мы нашли.
А может, она начинается
Со стука вагонных колёс
И клятвы, которую в юности
Ты ей в своём сердце принёс...
С чего начинается Родина?...
Tổ Quốc bắt đầu từ đâu?
(Thái Bá Tân dịch)
Tổ quốc bắt đầu từ đâu?
Từ bức tranh ta được xem ngày nhỏ
Từ những người bạn tốt vẫn cùng ta
Thường đi học và chơi chung một phố.
Cũng có thể Tổ quốc được bắt đầu
Từ bài hát mẹ ta ru âu yếm,
Từ những cái ta quyết giữ vẹn tròn
Cả trong những giờ khó khăn nguy hiểm.
Tổ quốc bắt đầu từ đâu?
Từ chiếc ghế ta vẫn ngồi trước ngõ,
Từ cây phong đơn độc giữa cánh đồng
Khẽ chào nhẹ mỗi lần có gió.
Cũng có thể Tổ quốc được bắt đầu
Từ bài hát đầu xuân con sáo hát
Từ con đường ven xóm nhỏ quanh co
Và biến mất trong sương chiều xanh nhạt.
Tổ quốc bắt đầu từ đâu?
Từ ánh đèn nhà ai đang run rẩy,
Từ chiếc mũ bố ta đội ngày xưa,
Mà bất chợt trong hòm ta lại thấy.
Cũng có thể Tổ quốc được bắt đầu
Từ tiếng gõ của con tàu mệt mỏi
Từ lời thề mà thời trẻ yêu nhau
Ta giấu kín trong tim không dám nói.
Tổ quốc bắt đầu từ đâu?

Подмосковные вечера

Не слышны в саду даже шорохи,
Все здесь замерло до утра.
Если б знали вы, как мне дороги
Подмосковные вечера.

Речка движется и не движется,
Вся из лунного серебра.
Песня слышится и не слышитс
В эти тихие вечера.

Что ж ты милая, смотришь искоса,
Низко голову наклоня?
Трудно высказать и не высказать
Все, что на сердце у меня.

А рассвет уже все заметнее…
Так, пожалуйста, будь добра,
Не забудь и ты эти летние
Подмосковные вечера!

 

Chiều ngoại ô Matxcova(Thái Bá Tân)

Không nghe cả tiếng xạc xào rất khẽ,
Vườn cây khuya đang đứng ngủ hiền hoà...
Giá bạn biết tôi yêu, yêu đến thế
Những đêm hè thanh vắng Mátxcơva

Dòng sông chảy mà như không hề chảy,
Được ánh trăng phớt nhẹ một lớp vàng
Hình như nghe mà không nghe đâu đấy
Có người nào đang hát, giọng trầm vang.

Sao em thế, em yêu, buồn, mệt mỏi,
Dáng nghiêng nghiêng, đầu cúi, đứng im lìm?
Hay muốn nói mà em không thể nói
Hết những điều đang xao xuyến trong tim?

Kìa, trời sáng, mặt trời lên rực rỡ
Sau một đêm rất yên tĩnh, hiền hoà,
Và cả em, em yêu, xin hãy nhớ
Những đêm hè thanh vắng Mátxcơva.

Березовый сок

Лишь только подснежник распустится в срок,
Лишь только приблизятся первые грозы.
На белых стволах появляется сок,
То плачут березы, то плачут березы.

Как часто пьянея от светлого дня
Я брел наугад по весенним протокам.
И родина щедро поила меня
Березовым соком, березовым соком.

Священную память, храня обо всем,
Мы помним холмы и проселки родные.
Мы трудную службу сегодня несем
Вдали от России, вдали от России.

Где эти туманы родной стороны
И ветки берез, что над заводью гнутся.
Туда мы с тобой непременно должны,
Однажды вернуться, однажды вернуться.

Открой нам Отчизна просторы свои,
Заветные чащи открой ненароком,
И так же как в детстве, меня напои,
Березовым соком, березовым соком.

M. V. IXACOPXKI
          
Nước mắt bạch dương(Nguyễn Quỳnh Hương)

Hoa tuyết rụt rè chớm nở,
Báo giông mùa hè sắp về,
Trên thân cây bạch dương trắng
Nước mắt chảy dòng tràn trề.

Đắm say ngập trong ánh nắng
Chân bước theo con đường mòn
Ta lang thang trong rừng vắng
Tìm uống mãi nước bạch dương.

Giữ trong ký ức thiêng liêng,
Êm đềm hình bóng quê hương.
Ngày hôm nay ta phục vụ
Xa mãi nước Nga thân thương.

Ta vẫn tin một ngày mai
Nơi quê hương ta trở lại,
Buổi sớm sương mù phủ mãi
Trên những cành dương bên hồ.

Tổ quốc ơi hãy mở ra,
Trước mặt ta bao khoảng rộng,
Như ngày xưa ta thơ bé,
Cho ta uống nước bạch dương.





Kатюша

Расцветали яблони и груши,
Поплыли туманы над рекой.
Выходила на берег Катюша,
На высокий берег на крутой.

Выходила, песню заводила
Про степного сизого орла,
Про того, которого любила,
Про того, чьи письма берегла.

Ой, ты, песня, песенка девичья,
Ты лети за ясным солнцем вслед
И бойцу на дальнем пограничье
От Катюши передай привет.

Пусть он вспомнит девушку

простую,
Пусть услышит, как она поет,
Пусть он землю бережет родную,
А любовь Катюша сбережет.

Расцветали яблони и груши,
Поплыли туманы над рекой.
Выходила на берег Катюша,
На высокий берег на крутой.


Ca-chiu-sa (Lời bài hát)

Đào vừa ra hoa, cành theo gió đưa
vườn trăng tà
Ngoài dòng sông màn sương trắng
 buông lững lờ
Từ bến sông thoáng bóng ai in trên
màn sương mờ
Cất cao lời ca làm rung cỏ cây ven
 bờ

Gửi về anh lời hát thiết tha từ tấm
lòng
Từ bờ sông gửi đến cánh chim đại
bàng
Lời hát trong vút bay đi ngân qua
màn sương mờ
Biết không chàng ơi! Rằng xa xôi
em mong chờ.

Ngày này năm qua chàng đi ra nơi
miền biên thùy
Vì quê hương, dù mấy khó nguy
không lùi
Người chiến sĩ mến thương có hay
chăng tấm lòng
Chốn làng quê có ai ngày nhớ đêm
mong.




Одинокая гармонь

Снова замерло всё до рассвета -
Дверь не скрипнет, не вспыхнет огонь.
Только слышно - на улице где-то
Одинокая бродит гармонь:

То пойдёт на поля, за ворота,
То обратно вернется опять,
Словно ищет в потёмках кого-то
И не может никак отыскать.

Веет с поля ночная прохлада,
С яблонь цвет облетает густой...
Ты признайся - кого тебе надо,
Ты скажи, гармонист молодой.

Может статься, она - недалёко,
Да не знает - её ли ты ждёшь...
Что ж ты бродишь всю ночь одиноко,
Что ж ты девушкам спать не даёшь?!

1945



Лучше нету того цвету...
Лучше нету того цвету,
Когда яблоня цветет,
Лучше нету той минуты,
Когда милая придет.

Как увижу, как услышу -
Все во мне заговорит,
Вся душа моя пылает,
Вся душа моя горит.

Мы в глаза друг другу глянем,
Руки жаркие сплетем,
И куда - не знаем сами -
Словно пьяные, бредем.

Мы бредем по тем дорожкам,
Где зеленая трава,
Где из сердца сами рвутся
Незабвенные слова.

А кругом сады белеют,
А в садах бушует май,
И такой на небе месяц -
Хоть иголки подбирай.

За рекой гармонь играет -
То зальется, то замрет...
Лучше нету того цвету,
Когда яблоня цветет.
Май 1944















Cây phong cầm đơn độc(Thụy Anh)


Lại lặng phắc cho đến bình minh -
Cửa không kẹt, lửa không bừng lên
nữa.
Chỉ vẳng lại tiếng phong cầm than
thở
Đâu đó phố xa đàn dạo bước một
mình:
Lúc ra đồng, khi bên ngoài cánh cổng,
Lại lượn về lần nữa nơi đây...
Như kiếm tìm trong bóng tối một ai,
Mà không cách nào tìm ra được.

Hơi đêm lạnh từ cánh đồng thổi lại,
Sắc thắm ánh lên từ rặng táo xa...
Thú nhận đi, người nhạc công trẻ dại,
Muốn gặp ai nào, xin hãy nói ra.
Rất có thể cô nàng gần ngay đấy,
Lại không hay chàng đang đợi chờ
người:
Lang thang làm gì cả đêm cô độc,
Khiến các cô nàng không ngủ được chàng ơi?!
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."

Chẳng có màu nào đẹp hơn
 Chẳng có màu nào đẹp hơn.
Khi táo trong vườn nở trắng
Không có giờ phút nào bằng
Khi người tôi yêu đi đến.

Khi tôi nhìn thấy, nghe ra
Tất cả trong tôi lên tiếng
Tất cả hồn tôi thiết tha
Tất cả hồn tôi cháy sáng.

Nhìn vào mắt nhau ngất ngây
Bàn tay trong tay đan kết
Đi đâu, ta không thể biết
Tựa hồ như những người say.

Ta đi theo những con đường
Nơi một màu xanh hoa cỏ
Nơi từ con tim nức nở
Thốt ra những lời không quên.

Còn xung quanh khu vườn trắng
Tháng Năm rạo rực không yên
Và trăng trên trời thật sáng
Dù kim ai có đi tìm.

Có tiếng đàn ở bên sông
Khi vang lên, khi im ắng…
Chẳng có màu nào đẹp hơn
Khi táo trong vườn nở trắng.












































































  





























0 nhận xét :

Đăng nhận xét


IconIconIconIconFollow Me on Pinterest