A. S. PUSKIN
Я вас любил | Tôi yêu em (Người dịch: Thuý Toàn) |
Я вас любил: любовь еще, быть может, В душе моей угасла не совсем; Но пусть она вас больше не тревожит; Я не хочу печалить вас ничем. Я вас любил безмолвно, безнадежно, То робостью, то ревностью томим; Я вас любил так искренно, так нежно, Как дай вам бог любимой быть другим. | Tôi yêu em: đến nay chừng có thể. Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai; Nhưng không để em bận lòng thêm nữa, Hay hồn em phải gợn bóng u hoài. Tôi yêu em âm thầm không hy vọng, Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen, Tôi yêu em, yêu chân thành đằm thắm, Cầu em được người tình như tôi đã yêu em. |
Ночь | Đêm (Người dịch: Hoàng Thị Vinh) |
Мой голос для тебя и ласковый и томный Тревожит позднее молчанье ночи темной. Близ ложа моего печальная свеча Горит; мои стихи, сливаясь и журча, Текут, ручьи любви, текут, полны тобою. Во тьме твои глаза блистают предо мною, Мне улыбаются, и звуки слышу я: Мой друг, мой нежный друг... люблю... твоя... твоя.. | Gọi em tha thiết dịu dàng Đêm đen lặng lẽ mơ màng xôn xao Bên giường ngọn nến gầy hao Thơ anh thắp lửa hoà vào êm êm Dòng sông tình, đong đầy em Chao nghiêng ánh mắt, bóng đêm vỡ oà Ánh cười-nốt nhạc ngân nga: Anh yêu có biết em là...của anh |
Мадона | Đức mẹ đồng trinh (Văn Khôi) |
Не множеством картин старинных мастеров Украсить я всегда желал свою обитель, Чтоб суеверно им дивился посетитель, Внимая важному сужденью знатоков. В простом углу моем, средь медленных трудов, Одной картины я желал быть вечно зритель, Одной: чтоб на меня с холста, как с облаков, Пречистая и наш божественный спаситель - Она с величием, он с разумом в очах - Взирали, кроткие, во славе и в лучах, Одни, без ангелов, под пальмою Сиона. Исполнились мои желания. Творец Тебя мне ниспослал, тебя, моя Мадона, Чистейшей прелести чистейший образец. 1830 | Tôi không treo trong trai phòng đạm bạc Những bức tranh của danh họa cổ xưa Để khách thăm phải tôn kính sững sờ Đứng lặng nghe lời phẩm bình uyên bác Trong góc đơn sơ bộn bề sách vở Tôi hằng mong chiêm ngưỡng một bức tranh Dõi nhìn tôi trìu mến từ mây xanh Mẹ Đồng Trinh bồng Hài Đồng Cứu Thế Nàng trang nghiêm, ánh mắt người thông tuệ Trong hào quang thanh thoát vẻ nhân từ Dưới gốc cọ Xiôn lặng lẽ ưu tư Chỉ hai người, không thiên thần hộ vệ Điều ước nguyện giờ đây thành sự thật: Tạo hoá ban em giáng tự trên trời Tuyệt tác hình người đẹp xinh thanh khiết Em - Đức Mẹ Đồng Trinh của lòng tôi. |
Цветок | Bông hoa nhỏ (Nguyễn Minh Đức) |
Цветок засохший, безуханный, Забытый в книге вижу я; И вот уже мечтою странной Душа наполнилась моя: Где цвёл? когда? какой весною? И долго ль цвёл? И сорван кем, Чужой, знакомой ли рукою? И положен сюда зачем? На память нежного ль свиданья, Или разлуки роковой, Иль одинокого гулянья В тиши полей, в тени лесной? И жив ли тот, и та жива ли? И нынче где их уголок? Или уже они увяли, Как сей неведомый цветок? 1828 | Tôi bỗng thấy một bông hoa khô úa Quên trong trang sách, đã bay hương Từ đó lòng tôi bao chan chứa Tràn ngập niềm mơ ước lạ thường: Hoa nở nơi nao? Xuân nào vậy? Nở có lâu không? Ai hái đi? Một bàn tay lạ hay quen đấy? Hoa đặt vào đây có chuyện gì? Hoa kỷ niệm ngày vui xum họp? Hay một chiều bất hạnh chia ly? Hay buổi dạo chơi lang thang cô độc? Dưới bóng rừng cây, đồng nội im lìm? Chắc chàng còn sống? Nàng sống chứ? Không biết bây giờ họ nơi nao? Hay cả hai người cùng tàn rũ? Như bông hoa bí ẩn ngày nào? |
Зимнее утро | Buổi sáng mùa đông (Thuý Toàn) |
Мороз и солнце, день чудесный! Еще ты дремлешь, друг прелестный - Пора, красавица, проснись: Открой сомкнуты негой взоры Навстречу северной Авроры, Звездою севера явись! Вечор, ты помнишь, вьюга злилась, На мутном небе мгла носилась; Луна, как бледное пятно, Сквозь тучи мрачные желтела, И ты печальная сидела - А нынче... погляди в окно: Под голубыми небесами Великолепными коврами, Блестя на солнце, снег лежит; Прозрачный лес один чернеет, И ель сквозь иней зеленеет, И речка подо льдом блестит. Вся комната янтарным блеском Озарена. Веселым треском Трещит затопленная печь. Приятно думать у лежанки. Но знаешь: не велеть ли в санки Кобылку бурую запречь? Скользя по утреннему снегу, Друг милый, предадимся бегу Нетерпеливого коня И навестим поля пустые, Леса, недавно столь густые, И берег, милый для меня. | Băng giá và mặt trời, ngày tuyệt đẹp. Còn ngủ ư, ơi người bạn diễm kiều? Dậy đi em, hỡi người đẹp thương yêu Mở đôi mắt còn say nồng mệt mỏi; Hãy hiện ra như ngôi sao chói lọi Miền Bắc phương chào buổi sáng Bắc phương! Mới chiều qua, em nhỉ, bão cuồng điên, Một màn tối dăng đầy trời mờ mịt, Mảnh trăng lu sau mây chì đen kịt Vàng vọt soi như một vết ố hoen, Và em ngồi ngơ ngẩn những buồn thương Còn giờ đây... qua song, em nhìn đó: Nắng sớm rọi tuyết tưng bừng rực rỡ Trải mênh mông những tấm thảm tuyệt vời. Dưới trong xanh thăm thẳm của vòm trời, Rừng quang quạnh riêng mình in vệt thẳm, Tùng xanh lá hiện qua làn nhũ mỏng, Sông nhỏ trôi lấp lánh dưới lần băng. Khắp căn phòng ánh hổ phách tràn lan, Bếp lò sưởi củi phừng phừng đượm lửa, Tiếng lách tách nổ nghe vui giòn giã. Thú làm sao nằm ngẫm nghĩ trong chăn! Nhưng này em, em thấy có nên chăng Ra lệnh đóng ngựa hồng vào xe trượt? Trên mặt tuyết ban mai ta nhẹ lướt. Em thân yêu, ta phó mặc ngựa phi, Bốn vó câu hăm hở cứ lao đi, Ta thăm lại những cánh đồng hoang vắng. Những thửa rừng mới đây còn xanh thẳm, Và dải bờ thân thiết với lòng anh. |
1829
Окно | Cửa sổ (Người dịch: Lê Đức Thụ) |
Недавно темною порою, Когда пустынная луна Текла туманною стезею, Я видел - дева у окна Одна задумчиво сидела, Дышала в тайном страхе грудь, Она с волнением глядела На темный под холмами путь. "Я здесь!" - шепнули торопливо. И дева трепетной рукой Окно открыла боязливо... Луна покрылась темнотой. "Счастливец! - молвил я с тоскою, - Тебя веселье ждет одно. Когда ж вечернею порою И мне откроется окно?" | Khi trời vừa mới tối Trăng tựa sa mạc hoang Sương đẫm đường như gội Bên cửa sổ thấy nàng Ngồi đăm chiêu tư lự Nỗi sợ ngực phập phồng Hồi hộp nhìn đường tối Sau núi, lòng mông lung "Anh đây!" - tiếng thì thào Tay run run cô gái Cửa sổ mở hắn vào Màn đêm trăng khép lại "Hắn hạnh phúc làm sao! Tôi thốt lên buồn bã Cho đến tận hôm nào Cửa cho tôi mới mở?" |
БЕРЕЗА Белая береза Под моим окном Принакрылась снегом, Точно серебром. На пушистых ветках Снежною каймой Распустились кисти Белой бахромой. И стоит береза В сонной тишине, И горят снежинки В золотом огне. А заря, лениво Обходя кругом, обсыпает ветки Новым серебром. 1913 Телега жизни | Cây bạch dương màu trắng Cây bạch dương màu trắng Bên cửa sổ nhà tôi Tuyết ôm trùm cành vắng Như bạc phủ sáng ngời. Trên những cành tơ phấn Tuyết men như đường diềm Những ngón tay thon mở Viền những đường đăng–ten. Và cây bạch dương đứng Trong giấc mơ âm thầm Những tinh thể cháy sáng Trong lửa vàng mênh mông. Ánh mặt trời mùa đông Bò quanh cây chầm chậm Lại rắc thêm lớp bạc Mới tinh khôi trên cành. Đoàn Minh Tuấn dịch Chiếc xe đời (Thuý Toàn) |
Хоть тяжело подчас в ней бремя, Телега на ходу легка; Ямщик лихой, седое время, Везет, не слезет с облучка. С утра садимся мы в телегу; Мы рады голову сломать И, презирая лень и негу, Кричим: пошел! .... Но в полдень нет уж той отваги; Порастрясло нас; нам страшней И косогоры и овраги; Кричим: полегче, дуралей! Катит по-прежнему телега; Под вечер мы привыкли к ней И, дремля, едем до ночлега — А время гонит лошадей. | Trên xe dù có nặng Vó ngựa vẫn băng băng Thời gian tóc hoa râm! Tay cương ngồi chễm chệ Sáng ra lên xe ngồi Đời xông pha bươn bả Khinh nhác lười, nhàn nhã Hò vang: "Mau đi thôi!" Đến trưa chí nhụt rồi Thấy rãnh hào lòng nản Nhìn núi đồi đâm hoảng: - Đồ ngu, chầm chậm thôi! Chiều đã dần dần quyen Tà tà đến quán trọ Mặc cho bánh xe lăn, - Thời gian xua vó ngựa. |
(1823)
Зимняя дорога | Con đường mùa đông (Thuý Toàn) |
Сквозь волнистые туманы Пробирается луна, На печальные поляны Льет печально свет она. По дороге зимней, скучной Тройка борзая бежит, Колокольчик однозвучный Утомительно гремит. Что-то слышится родное В долгих песнях ямщика: То разгулье удалое, То сердечная тоска... Ни огня, ни черной хаты... Глушь и снег... Навстречу мне Только версты полосаты Попадаются одне. Скучно, грустно... Завтра, Нина, Завтра, к милой возвратясь, Я забудусь у камина, Загляжусь не наглядясь. Звучно стрелка часовая Мерный круг свой совершит, И, докучных удаляя, Полночь нас не разлучит. Грустно, Нина: путь мой скучен, Дремля смолкнул мой ямщик, Колокольчик однозвучен, Отуманен лунный лик. | Xuyên những làn sương gợn sóng Mảnh trăng mờ ảo chiếu qua Buồn dải ánh vang lai láng Trên cánh đồng buồn giăng xa Trên con đường mùa đông vắng vẻ Cỗ xe tam mã băng đi Nhạc ngựa đều đều buồn tẻ Đều đều khắc khoải lòng quê Bài ca của người xà ích Có gì phảng phất thân yêu: Như niềm vui mừng khôn xiết Như nỗi buồn nặng đìu hiu Không một mái lều, ánh lửa... Tuyết trắng và rừng bao la... Chỉ những cột dài cây số Bên đường sừng sững chào ta Ôi, buồn đau, ôi cô lẻ... Trở về với em ngày mai Nhina, bên lò lửa đỏ Ngắm em, ngắm mãi không thôi Kim đồng hồ kêu tích tắc Xoay đủ những vòng nhịp nhàng Và xua lũ người tẻ ngắt Để ta bên nhau trong đêm Sầu lắm. Nhina, đường xa vắng Ngủ quên, bác xà ích lặng im Nhạc ngựa đều đều buông xa thẳm Sương mờ che lấp ánh trăng nghiêng |
1826
Соловей и роза | Hoạ mi và nhành hồng (Thuý Toàn dịch) |
В безмолвии садов, весной, во мгле ночей, Поет над розою восточный соловей. Но роза милая не чувствует, не внемлет, И под влюбленный гимн колеблется и дремлет. Не так ли ты поешь для хладной красоты? Опомнись, о поэт, к чему стремишься ты? Она не слушает, не чувствует поэта; Глядишь, она цветет; взываешь - нет ответа. | Giữa vườn xuân bóng đêm tĩnh mịch, Con họa mi thánh thót bên nhành hồng Nhưng đoá hồng kia chẳng chút động lòng Mà lặng lẽ đung đưa rồi thiếp giấc, Bản tình ca vẫn du dương réo rắt. Vì sắc đẹp lạnh lùng ngươi hát làm chi? Hỡi, thi nhân, hãy mau tỉnh dậy đi! Uổng công thôi, ngươi nhìn thấy đấy Nó mơm mởn sắc hương lộng lẫy Nhưng chẳng chút gì xúc động cảm rung; Nó làm ngơ chẳng đáp lại tiếng lòng. |
Нет, нет, не должен я, | Không, không, tôi không nên...Vũ Thế Khôi |
Нет, нет, не должен я, не смею, не могу Волнениям любви безумно предаваться; Спокойствие мое я строго берегу И сердцу не даю пылать и забываться; Нет, полно мне любить; но почему ж порой Не погружуся я в минутное мечтанье, Когда нечаянно пройдет передо мной Младое, чистое, небесное созданье, Пройдет и скроется?.. Ужель не можно мне, Любуясь девою в печальном сладострастье, Глазами следовать за ней и в тишине Благословлять ее на радость и на счастье, И сердцем ей желать все блага жизни сей, Веселый мир души, беспечные досуги, Всё — даже счастие того, кто избран ей, Кто милой деве даст название супруги. 1832 | Không, không, tôi không nên, không dám, không thể Lại si mê tình ái đắm say Sự bình yên tôi nghiêm giữ từ nay Quyết không cho trái tim này bốc lửa Thôi đã đủ, tôi không yêu nữa...Nhưng cớ sao Tôi không thể trong giây lát ước ao Khi tha thướt tình cờ qua trước mặt Một bóng hồng xinh tươi, trinh bạch Thoáng qua rồi biến mất?...Sao không thể thẫn thờ Ngắm nhìn trinh nữ, lòng khao khát vẩn vơ Mắt dõi theo và cầu mong lặng lẽ Hạnh phúc, niềm vui cho giai nhân tươi trẻ Thầm chúc nàng mọi lạc thú trên đời Tâm hồn vui tươi, nhàn hạ thảnh thơi Cầu hạnh phúc cho cả người nàng sẽ chọn Người may mắn được gọi nàng: "vợ tôi" |
Весна, весна, пора любви | Mùa xuân mùa của tình yêu...(Thuỵ Anh) |
Весна, весна, пора любви, Как тяжко мне твое явленье, Какое томное волненье В моей душе, в моей крови... Как чуждо сердцу наслажденье... Всё, что ликует и блестит, Наводит скуку и томленье. Отдайте мне метель и вьюгу И зимний долгий мрак ночей. | Mùa xuân mùa đẹp của tình yêu Mà sao lòng nặng nỗi tiêu điều Rã rời ngơ ngác trong tâm trí Hồn lười chẳng thiết thú vui chi Những gì xinh đẹp của mùa Xuân Cứ ngời lên sáng cứ bâng khuâng Chỉ làm tôi thấy thêm buồn chán Mệt mỏi vô ngần bước thế nhân Hãy giả lại tôi cơn bão tuyết Cuồng phong cuồn cuộn ở bên lòng Và màn đêm dằng dặc mùa Đông! |
Ты и вы | Ngài và anh, cô và em (Thuý Toàn) |
Пустое в ы сердечным т ы Она, обмолвясь, заменила, И все счастливые мечты В душе влюбленной возбудила. Пред ней задумчиво стою; Свести очей с нее нет силы; И говорю ей: "как в ы милы!" И мыслю: "как т е б я люблю!" | Nàng buột miệng đổi tiếng ngài trống rỗng Thành tiếng anh thân thiết đậm đà Và gợi lên trong lòng đang say đắm Bao ước mơ tràn hạnh phúc reo ca. Trước mặt nàng tôi trầm ngâm đứng lặng Không thể rời ánh mắt khỏi nàng Và tôi nói: Thưa cô, cô đẹp lắm! Mà thâm tâm: Anh quấ đỗi yêu em! |
1828
Унылая пора... | Thu vàng (Người dịch: Hồ Quốc Vĩ) |
Унылая пора! Очей очарованье! Приятна мне твоя прощальная краса - Люблю я пышное природы увяданье, В багрец и в золото одетые леса, В их сенях ветра шум и свежее дыханье, И мглой волнистою покрыты небеса, И редкий солнца луч, и первые морозы, И отдаленные седой зимы угрозы. 1833 | Thu buồn, - cặp mắt đắm say, Tôi yêu sắc đẹp em ngày chia phôi. Thiên nhiên tàn úa bỗng tươi, Rừng thay áo mới, cả trời vàng au. Ồn ào hơi gió thở mau, Bầu trời gợn sóng như màu khói sương. Vài tia nắng hiếm nhớ thương Sợ mùa đông sớm quen đường đến nhanh. Đắm trong yên tĩnh ngọt lành, Tôi quên thế giới thức thành tiếng thơ. Tâm hồn xáo động ngẩn ngơ, Tơ lòng run rẩy, mộng chờ đợi ai. |
Я не люблю тебя; страстей
| |
Я не люблю тебя; страстей
И мук умчался прежний сон;
Но образ твой в душе моей
Всё жив, хотя бессилен он;
Другим предавшися мечтам,
Я всё забыть его не мог;
Так храм оставленный - всё храм,
Кумир поверженный - всё бог!
Солнце
Как солнце зимнее прекрасно,
Когда, бродя меж серых туч,
На белые снега напрасно
Оно кидает слабый луч!..
Так точно, дева молодая,
Твой образ предо мной блестит,
Но взор твой, счастье обещая,
Мою ли душу оживит?
|
Không, tôi nào nữa yêu em;
Mộng xưa đau đớn, cuồng điên qua rồi;
Nhưng nơi sâu kín lòng tôi
Hình em vẫn sống tuy vời vợi xa;
Đã say mộng mới thiết tha
Nhưng hình ảnh ấy dễ là đã quên;
Tượng thờ dù đổ vẫn thiêng,
Miếu thờ bỏ vắng vẫn nguyên miếu thờ!
Ánh mặt trời(Tạ Phương dịch)
Như mặt trời huyền diệu mùa đông
Phiêu lãng giữa những đám mây màu xám
Rải vô nghĩa xuống nền tuyết trắng
Những tia nắng vàng yếu ớt, mỏng manh!...
Hệt như em, cô gái trẻ măng
Hình ảnh em trước tôi bừng sáng
Nhưng ánh hạnh phúc trong mắt em lai láng
Liệu có khiến hồn tôi sống lại được chăng?
|
0 nhận xét :
Đăng nhận xét