Thứ Bảy, 10 tháng 10, 2015

NƯỚC NGA MÃI TRONG TÔI























7 TÒA NHÀ - 7 CHỊ EM Ở MATXCOVA








GA METRO MATXCOVA- NHỮNG CUNG ĐIỆN DƯỚI LÒNG ĐẤT
     HÌNH ẢNH METRO- TÀU ĐIỆN NGẦM MATXCOVA
Bấm vào ảnh để xem kích cỡ đầy đủ. 


 HỆ THỐNG TÀU ĐIỆN NGẦM Ở MATXCOVA

        GA ARBATXKAIA



Bấm vào ảnh để xem kích cỡ đầy đủ.

 


        GA KIEPXKAIA



Bấm vào ảnh để xem kích cỡ đầy đủ.

        GA BARRYKATXNAIA

Bấm vào ảnh để xem kích cỡ đầy đủ.

        GA PHRUNZENCKAIA

Bấm vào ảnh để xem kích cỡ đầy đủ.

        GA NOVOXLABOTXKAIA

Bấm vào ảnh để xem kích cỡ đầy đủ.

        GA PAVELEXKAIA 

Bấm vào ảnh để xem kích cỡ đầy đủ.

        GA KURXKAIA

  Bấm vào ảnh để xem kích cỡ đầy đủ. 

        GA PEROVO
 
 Bấm vào ảnh để xem kích cỡ đầy đủ.  

GA PLOSAT REVALIUXI 
(QUẢNG TRƯỜNG CÁCH MẠNG) 

Bấm vào ảnh để xem kích cỡ đầy đủ..


        GA KOMCAMONXKAIA
          (ĐOÀN THANG NIÊN CỘNG SẢN) 

Bấm vào ảnh để xem kích cỡ đầy đủ.

        GA PRAXPIEC MIRA
                     (ĐẠI LỘ HÒA BÌNH)

Bấm vào ảnh để xem kích cỡ đầy đủ.

        GA MAIACOPXKAIA
                (NHÀ THƠ MAIACỐPXKI)

G
 

       GA AVIAMOTORNAIA


        GA CUNXỐPXKAIA


        GA TAGANXKAIA



 

 

 

 


 

 


 

 

 
 .

 
 



 


 

 

 
 M
 













THƠ NGA


 THƠ A. PUSKIN


                                                                                               

Я вас любил

Tôi yêu em (Người dịch: Thuý Toàn)
Я вас любил: любовь еще, быть может,
В душе моей угасла не совсем;
Но пусть она вас больше не тревожит;
Я не хочу печалить вас ничем.

Я вас любил безмолвно, безнадежно,
То робостью, то ревностью томим;
Я вас любил так искренно, так нежно,
Как дай вам бог любимой быть другим.



Цветок                                                                         
Цветок засохший, безуханный,
Забытый в книге вижу я;
И вот уже мечтою странной
Душа наполнилась моя:

Где цвёл? когда? какой весною?
И долго ль цвёл? И сорван кем,
Чужой, знакомой ли рукою?
И положен сюда зачем?

На память нежного ль свиданья,
Или разлуки роковой,
Иль одинокого гулянья
В тиши полей, в тени лесной?

И жив ли тот, и та жива ли?
И нынче где их уголок?
Или уже они увяли,
Как сей неведомый цветок?



Зимнее утро                                                              
Мороз и солнце, день чудесный!
Еще ты дремлешь, друг прелестный -
Пора, красавица, проснись:
Открой сомкнуты негой взоры
Навстречу северной Авроры,
Звездою севера явись!

Вечор, ты помнишь, вьюга злилась,
На мутном небе мгла носилась;
Луна, как бледное пятно,
Сквозь тучи мрачные желтела,
И ты печальная сидела -
А нынче... погляди в окно:

Под голубыми небесами
Великолепными коврами,
Блестя на солнце, снег лежит;
Прозрачный лес один чернеет,
И ель сквозь иней зеленеет,
И речка подо льдом блестит.

Вся комната янтарным блеском
Озарена. Веселым треском
Трещит затопленная печь.
Приятно думать у лежанки.
Но знаешь: не велеть ли в санки
Кобылку бурую запречь?

Скользя по утреннему снегу,
Друг милый, предадимся бегу
Нетерпеливого коня
И навестим поля пустые,
Леса, недавно столь густые,
И берег, милый для меня.






 Окно                                                                          
Недавно темною порою,
Когда пустынная луна
Текла туманною стезею,
Я видел - дева у окна
Одна задумчиво сидела,
Дышала в тайном страхе грудь,
Она с волнением глядела
На темный под холмами путь.

"Я здесь!" - шепнули торопливо.
И дева трепетной рукой
Окно открыла боязливо...
Луна покрылась темнотой.
"Счастливец! - молвил я с тоскою, -
Тебя веселье ждет одно.
Когда ж вечернею порою
И мне откроется окно?"



В поле чистом серебрится снег                        
В поле чистом серебрится                                 
Снег волнистый и рябой,
Светит месяц, тройка мчится
По дороге столбовой.

Пой: в часы дорожной скуки,
На дороге, в тьме ночной
Сладки мне родные звуки
Звонкой песни удалой.

Пой, ямщик! Я молча, жадно
Буду слушать голос твой.
Месяц ясный светит хладно,
Грустен ветра дальний вой.

Пой: "Лучинушка, лучина,
Что же не светло горишь?"


           



Tôi yêu em: đến nay chừng có thể.
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai;
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa,
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài.

Tôi yêu em âm thầm không hy vọng,
 Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen,
Tôi yêu em, yêu chân thành đằm thắm,
 Cầu em được người tình như tôi đã yêu em.



Bông hoa nhỏ (Người dịch: Nguyễn Minh Đức)
Tôi bỗng thấy một bông hoa khô úa
Quên trong trang sách, đã bay hương
Từ đó lòng tôi bao chan chứa
Tràn ngập niềm mơ ước lạ thường:

Hoa nở nơi nao? Xuân nào vậy?
Nở có lâu không? Ai hái đi?
Một bàn tay lạ hay quen đấy?
Hoa đặt vào đây có chuyện gì?

Hoa kỷ niệm ngày vui xum họp?
Hay một chiều bất hạnh chia ly?
Hay buổi dạo chơi lang thang cô độc?
Dưới bóng rừng cây, đồng nội im lì?

Chắc chàng còn sống? Nàng sống chứ?
Không biết bây giờ họ nơi nao?
Hay cả hai người cùng tàn rũ?
Như bông hoa bí ẩn ngày nào?



Buổi sáng mùa đông (Người dịch: Thuý Toàn)
Băng giá và mặt trời, ngày tuyệt đẹp.
Còn ngủ ư, ơi người bạn diễm kiều? -
Dậy đi em, hỡi người đẹp thương yêu
Mở đôi mắt còn say nồng mệt mỏi;
Hãy hiện ra như ngôi sao chói lọi
Miền Bắc phương chào buổi sáng Bắc phương!

Mới chiều qua, em nhỉ, bão cuồng điên,
Một màn tối dăng đầy trời mờ mịt,
Mảnh trăng lu sau mây chì đen kịt
Vàng vọt soi như một vết ố hoen,
Và em ngồi ngơ ngẩn những buồn thương
Còn giờ đây... qua song, em nhìn đó:

Nắng sớm rọi tuyết tưng bừng rực rỡ
Trải mênh mông những tấm thảm tuyệt vời.
Dưới trong xanh thăm thẳm của vòm trời,
Rừng quang quạnh riêng mình in vệt thẳm,
Tùng xanh lá hiện qua làn nhũ mỏng,
Sông nhỏ trôi lấp lánh dưới lần băng.

Khắp căn phòng ánh hổ phách tràn lan,
Bếp lò sưởi củi phừng phừng đượm lửa,
Tiếng lách tách nổ nghe vui giòn giã.
Thú làm sao nằm ngẫm nghĩ trong chăn!
Nhưng này em, em thấy có nên chăng
Ra lệnh đóng ngựa hồng vào xe trượt?

Trên mặt tuyết ban mai ta nhẹ lướt.
Em thân yêu, ta phó mặc ngựa phi,
Bốn vó câu hăm hở cứ lao đi,
Ta thăm lại những cánh đồng hoang vắng.
Những thửa rừng mới đây còn xanh thẳm,
Và dải bờ thân thiết với lòng anh.



Cửa sổ (Người dịch: Lê Đức Thụ)
Khi trời vừa mới tối
Trăng tựa sa mạc hoang
Sương đẫm đường như gội
Bên cửa sổ thấy nàng
Ngồi đăm chiêu tư lự
Nỗi sợ ngực phập phồng
Hồi hộp nhìn đường tối
Sau núi, lòng mông lung

"Anh đây!" - tiếng thì thào
Tay run run cô gái
Cửa sổ mở hắn vào
Màn đêm trăng khép lại
"Hắn hạnh phúc làm sao!
Tôi thốt lên buồn bã
Cho đến tận hôm nào
Cửa cho tôi mới mở?"
 




Cánh đồng tuyết (Người dịch: Thuý Toàn
Tuyết nhấp nhô như sóng
Ngời sáng trên đồng quang
Trăng lưỡi liềm lai láng
Tam mã phóng trên đường

Hát nghe những khúc hát
Giải nỗi buồn trong đêm
Ôi, xiết bao thân thiết
Những lời ca ngang tàng!

Hát đi, bác xà ích!
Ta sẽ chăm chú nghe
Trăng liềm soi tịch mịch
Buồn tênh gió thoang xa

Hát đi: "Trăng, trăng đẹp
Sao trăng lại cứ nhoà?"


































Телега жизни Chiếc xe đời (Người dịch: Thuý Toàn)
Хоть тяжело подчас в ней бремя,
Телега на ходу легка;                                                  
Ямщик лихой, седое время,
Везет, не слезет с облучка.
С утра садимся мы в телегу;
Мы рады голову сломать
И, презирая лень и негу,
Кричим: пошел! ....
Но в полдень нет уж той отваги;
Порастрясло нас; нам страшней
И косогоры и овраги;
Кричим: полегче, дуралей!
Катит по-прежнему телега;
Под вечер мы привыкли к ней
И, дремля, едем до ночлега —
А время гонит лошадей.
Trên xe dù có nặng
Vó ngựa vẫn băng băng
Thời gian tóc hoa râm!
Tay cương ngồi chễm chệ
Sáng ra lên xe ngồi
Đời xông pha bươn bả
Khinh nhác lười, nhàn nhã
Hò vang: "Mau đi thôi!"
Đến trưa chí nhụt rồi
Thấy rãnh hào lòng nản
Nhìn núi đồi đâm hoảng:
- Đồ ngu, chầm chậm thôi!
Chiều đã dần dần quyen
Tà tà đến quán trọ
Mặc cho bánh xe lăn, -
Thời gian xua vó ngựa.


Мадона

Đức mẹ đồng trinh (Người dịch: Văn Khôi)
Не множеством картин старинных мастеров
Украсить я всегда желал свою обитель,
Чтоб суеверно им дивился посетитель,
Внимая важному сужденью знатоков.

В простом углу моем, средь медленных трудов,

Одной картины я желал быть вечно зритель,
Одной: чтоб на меня с холста, как с облаков,
Пречистая и наш божественный спаситель -

Она с величием, он с разумом в очах -

Взирали, кроткие, во славе и в лучах,
Одни, без ангелов, под пальмою Сиона.

Исполнились мои желания. Творец

Тебя мне ниспослал, тебя, моя Мадона,
Чистейшей прелести чистейший образец.
Tôi không treo trong trai phòng đạm bạc
Những bức tranh của danh họa cổ xưa
Để khách thăm phải tôn kính sững sờ
Đứng lặng nghe lời phẩm bình uyên bác

Trong góc đơn sơ bộn bề sách vở
Tôi hằng mong chiêm ngưỡng một bức tranh
Dõi nhìn tôi trìu mến từ mây xanh
Mẹ Đồng Trinh bồng Hài Đồng Cứu Thế

Nàng trang nghiêm, ánh mắt người thông tuệ
Trong hào quang thanh thoát vẻ nhân từ
Dưới gốc cọ Xiôn lặng lẽ ưu tư
Chỉ hai người, không thiên thần hộ vệ

Điều ước nguyện giờ đây thành sự thật:
Tạo hoá ban em giáng tự trên trời
Tuyệt tác hình người đẹp xinh thanh khiết
Em - Đức Mẹ Đồng Trinh của lòng tôi.


Ночь

Đêm (Người dịch: Hoàng Thị Vinh)
Мой голос для тебя и ласковый и томный
Тревожит позднее молчанье ночи темной.
Близ ложа моего печальная свеча
Горит; мои стихи, сливаясь и журча,
Текут, ручьи любви, текут, полны тобою.
Во тьме твои глаза блистают предо мною,
Мне улыбаются, и звуки слышу я:
Мой друг, мой нежный друг... люблю... твоя... твоя..
Gọi em tha thiết dịu dàng
Đêm đen lặng lẽ mơ màng xôn xao
Bên giường ngọn nến gầy hao
Thơ anh thắp lửa hoà vào êm êm
Dòng sông tình, đong đầy em
Chao nghiêng ánh mắt, bóng đêm vỡ oà
Ánh cười-nốt nhạc ngân nga:
Anh yêu có biết em là...của anh1



Соловей и роза Hoạ mi và hoa hồng(Thuý Toàn dịch)
В безмолвии садов, весной, во мгле ночей,
Поет над розою восточный соловей.
Но роза милая не чувствует, не внемлет,
И под влюбленный гимн колеблется и дремлет.

Не так ли ты поешь для хладной красоты?
Опомнись, о поэт, к чему стремишься ты?
Она не слушает, не чувствует поэта;
Глядишь, она цветет; взываешь - нет ответа.
Giữa vườn xuân bóng đêm tĩnh mịch,
Con họa mi thánh thót bên nhành hồng
Nhưng đoá hồng kia chẳng chút động lòng
Mà lặng lẽ đung đưa rồi thiếp giấc,
Bản tình ca vẫn du dương réo rắt.

Vì sắc đẹp lạnh lùng ngươi hát làm chi?
Hỡi, thi nhân, hãy mau tỉnh dậy đi!
Uổng công thôi, ngươi nhìn thấy đấy
Nó mơm mởn sắc hương lộng lẫy
Nhưng chẳng chút gì xúc động cảm rung;
Nó làm ngơ chẳng đáp lại tiếng lòng.
Нет, нет, не должен я, Không, không, tôi không nên... (Người dịch: Vũ Thế Khôi)
Нет, нет, не должен я, не смею, не могу
Волнениям любви безумно предаваться;
Спокойствие мое я строго берегу
И сердцу не даю пылать и забываться;
Нет, полно мне любить; но почему ж порой
Не погружуся я в минутное мечтанье,
Когда нечаянно пройдет передо мной
Младое, чистое, небесное созданье,
Пройдет и скроется?.. Ужель не можно мне,
Любуясь девою в печальном сладострастье,
Глазами следовать за ней и в тишине
Благословлять ее на радость и на счастье,
И сердцем ей желать все блага жизни сей,
Веселый мир души, беспечные досуги,
Всё — даже счастие того, кто избран ей,
Кто милой деве даст название супруги.
Không, không, tôi không nên, không dám, không thể
Lại si mê tình ái đắm say
Sự bình yên tôi nghiêm giữ từ nay
Quyết không cho trái tim này bốc lửa
Thôi đã đủ, tôi không yêu nữa...Nhưng cớ sao
Tôi không thể trong giây lát ước ao
Khi tha thướt tình cờ qua trước mặt
Một bóng hồng xinh tươi, trinh bạch
Thoáng qua rồi biến mất?...Sao không thể thẫn thờ
Ngắm nhìn trinh nữ, lòng khao khát vẩn vơ
Mắt dõi theo và cầu mong lặng lẽ
Hạnh phúc, niềm vui cho giai nhân tươi trẻ
Thầm chúc nàng mọi lạc thú trên đời
Tâm hồn vui tươi, nhàn hạ thảnh thơi
Cầu hạnh phúc cho cả người nàng sẽ chọn
Người may mắn được gọi nàng: "vợ tôi"
1832


 
THƠ LEC-MÔN-TỐP
"Когда волнуется желтеющая нива" "Khi đồng lúa rộm vàng xao xuyến" (Người dịch: Thuý Toàn)
Когда волнуется желтеющая нива,
И свежий лес шумит при звуке ветерка,
И прячется в саду малиновая слива
Под тенью сладостной зеленого листка;

Когда росой обрызганный душистой,
Румяным вечером иль утра в час златой,
Из-под куста мне ландыш серебристый
Приветливо кивает головой;

Когда студеный ключ играет по оврагу
И, погружая мысль в какой-то смутный сон,
Лепечет мне таинственную сагу
Про мирный край, откуда мчится он,—

Тогда смиряется души моей тревога,
Тогда расходятся морщины на челе,—
И счастье я могу постигнуть на земле,
И в небесах я вижу бога.
Khi đồng lúa rộm vàng xao xuyến
Vườn xanh tươi xào xạc gió tràn qua
Quả mận chín giữa vườn cây thấp thoáng
Trong vòm xanh cành lá nhẹ đung đưa

Khi sương phủ long lanh. hương ngào ngạt
Buổi chiều hồng hay vàng nắng ban mai
Từ dưới khóm một cây dò lan bạc
Đầu rung rinh thân ái vẫy chào tôi

Khi mạch nước lạnh băng trên sườn dốc
Ngẫm nghĩ gì đắm đuối giấc mơ hoa
Kể cho tôi bản trường ca bí mật
Về đất lành nơi nó đã sinh ra

Thì khi đó tâm hồn tôi lắng xuống
Giãn mờ đi trên trán những đường nhăn
Trên mặt đất tôi tìm ra hạnh phúc
Trên trời cao tôi thấy rõ thiên thần

"Как небеса, твой взор блистает" "Như bầu trời, ánh mắt em lấp lánh" (Người dịch: Tạ Phương)
Как небеса, твой взор блистает
      Эмалью голубой,
Как поцелуй, звучит и тает
      Твой голос молодой.

За звук один волшебной речи,
      За твой единый взгляд
Я рад отдать красавца сечи,
      Грузинский мой булат;

И он порою сладко блещет
      И сладостней звучит,
При звуке том душа трепещет
      И в сердце кровь кипит.

Но жизнью бранной и мятежной
      Не тешусь я с тех пор,
Как услыхал твой голос нежный
      И встретил милый взор.
Như bầu trời, ánh mắt em lấp lánh
Một màu men xanh lơ
Như nụ hôn, giọng nói em đằm thắm
Trong trẻo và ngây thơ

Chỉ vì một lời nói thần diệu
Một ánh nhìn trìu mến của em thôi
Tôi sẵn lòng dâng bảo vật của tôi
Là thanh kiếm Gruzia kiêu hãnh

Đôi khi nó ánh lên sắc lẻm
Và vút lên thanh điệu ngọt ngào
Âm thanh ấy khiến hồn tôi xao xuyến
Và trong tim - dòng máu sôi trào

Nhưng tôi đâu còn an ủi được mình
Bằng cuộc đời chiến chinh dữ dội
Từ khi được nghe dịu êm lời em nói
Và gặp ánh nhìn quá đỗi thân thương

К... (Ты слишком для невинности мила) Gửi... (Em quá xinh tươi và trong trắng...) (Người dịch: Tạ Phương)
Ты слишком для невинности мила,
И слишком ты любезна, чтоб любить!
Полмиру дать ты счастие 6 могла,
Но счастливой самой тебе не быть;

Блаженство нам не посылает рок
Вдвойне.- Видала ль быстрый ты поток?
Брега его цветут, тогда как дно
Всегда глубоко, хладно и темно!
Em quá xinh tươi và trong trắng
Quá dịu dàng, thánh thiện để yêu!
Em có thể ban cho nửa thế gian hạnh phúc,
Nhưng lại không có hạnh phúc sớm chiều.

Số phận chẳng cho ai nhân đôi niềm hoan lạc,
Thấy chăng em, dòng nước biếc trôi mau,
Dẫu đôi bờ đầy hoa, thì đáy nước
Vẫn tối tăm, vẫn lạnh lẽo, u sầu?


"Я не люблю тебя; страстей" "Không, tôi nào nữa yêu em..." (Người dịch: Thuý Toàn)
Я не люблю тебя; страстей  
И мук умчался прежний сон;  
Но образ твой в душе моей  
Всё жив, хотя бессилен он;  
Другим предавшися мечтам,  
Я всё забыть его не мог;  
Так храм оставленный - всё храм,  
Кумир поверженный - всё бог!
Không, tôi nào nữa yêu em;
Mộng xưa đau đớn, cuồng điên qua rồi;
Nhưng nơi sâu kín lòng tôi
Hình em vẫn sống tuy vời vợi xa;
Đã say mộng mới thiết tha
Nhưng hình ảnh ấy dễ là đã quên;
Tượng thờ dù đổ vẫn thiêng,
Miếu thờ bỏ vắng vẫn nguyên miếu thờ!


 Она поет – и звуки тают, 
Она поет – и звуки тают,
Как поцелуи на устах,                        
Глядит — и небеса играют
В ее божественных глазах;
Идет ли — все ее движенья, 
Иль молвит слово — все черты
Так полны чувства, выраженья,
Так полны дивной простоты.
 
















             
                               
         


          Nàng hát và... 
            Ngọt ngào như hôn vào môi
        Là khi nàng hát - và lời tan nhanh.
            Nàng nhìn - lung linh trời xanh
        Trong đôi mắt biếc đẹp xinh tuyệt vời.
            Nàng đi – tất cả chuyển dời
        Mỗi từ nàng thốt – nụ cười môi nhung
            Ngập tràn diễn cảm trong lòng
        Rất giản dị mà vô song – lạ thường.






        
  


THƠ  C. A. Ê- XÊ- NHIN
 

                                                                             



Белая береза Cây bạch dương màu trắng (Người dịch: Đoàn Minh Tuấn)
Белая береза
Под моим окном
Принакрылась снегом,
Точно серебром.

На пушистых ветках
Снежною каймой
Распустились кисти
Белой бахромой.

И стоит береза
В сонной тишине,
И горят снежинки
В золотом огне.

А заря, лениво
Обходя кругом,
Обсыпает ветки
Новым серебром.
Cây bạch dương màu trắng
Bên cửa sổ nhà tôi
Tuyết ôm trùm cành vắng
Như bạc phủ sáng ngời.

Trên những cành tơ phấn
Tuyết men như đường diềm
Những ngón tay thon mở
Viền những đường đăng–ten.

Và cây bạch dương đứng
Trong giấc mơ âm thầm
Những tinh thể cháy sáng
Trong lửa vàng mênh mông.

Ánh mặt trời mùa đông
Bò quanh cây chầm chậm
Lại rắc thêm lớp bạc
Mới tinh khôi trên cành.

Черемуха Anh đào dại (Người dịch: Nguyễn Viết Thắng)
Черемуха душистая
С весною расцвела
И ветки золотистые,
Что кудри, завила.

Кругом роса медвяная
Сползает по коре,
Под нею зелень пряная
Сияет в серебре.

А рядом, у проталинки,
В траве, между корней,
Бежит, струится маленький
Серебряный ручей.

Черемуха душистая,
Развесившись, стоит,
А зелень золотистая
На солнышке горит.

Ручей волной гремучею
Все ветки обдает
И вкрадчиво под кручею
Ей песенки поет.
Anh đào dại thơm hương
Nở hoa cùng mùa xuân
Những cành cây vàng óng
Vấn lại mớ tóc xoăn.

Quanh cây những giọt sương
Bò trườn trên thân vỏ
Dưới gốc, cỏ ngát hương
Ánh bạc ngời rạng rỡ.

Bên vạt đất sát gần
Dưới gốc cây hoa khác
Có một dòng suối con
Đang toả ra ánh bạc.

Anh đào dại thơm hương
Dăng cành ra, đứng đấy
Còn hoa cỏ màu vàng
Dưới mặt trời đang cháy.

Con suối chảy rì rào
Lên lá cành vẩy nước
Những bài hát ngọt ngào
Cho anh đào suối hát.

"Я по первому снегу бреду" "Tôi đi mê man trên tuyết đầu mùa" (Người dịch: Thuý Toàn)
Я по первому снегу бреду,
В сердце ландыши вспыхнувших сил.
Вечер синею свечкой звезду
Над дорогой моей засветил.

Я не знаю, то свет или мрак?
В чаще ветер поет иль петух?
Может, вместо зимы на полях
Это лебеди сели на луг.

Хороша ты, о белая гладь!
Греет кровь мою легкий мороз!
Так и хочется к телу прижать
Обнаженные груди берез.

О лесная, дремучая муть!
О веселье оснеженных нив!...
Так и хочется руки сомкнуть
Над древесными бедрами ив.
Trên mặt tuyết đầu mùa tôi thơ thẩn
Hoa linh lan xoè nở giữa lòng tôi
Chiều thắp sáng trên đường tôi đang bước
Một vì sao thành ngọn nến xanh ngời.

Tôi chẳng biết hào quang hay bóng tối
Trong rừng cây gió nổi hay tiếng gà?
Có thể không phải mùa đông ngoài nội
Mà thảo nguyên sà cánh trắng thiên nga.

Người đẹp quá, trắng ngời miền đất phẳng!
Lạnh giá đầu mùa sưởi ấm máu tôi!
Thật chỉ muốn ôm ngực trần mịn trắng
Của những cây phong, ghì chặt lấy mà thôi.

Ôi cái sâu thăm thẳm của cây rừng!
Ôi cái vui của ruộng đồng phủ tuyết!
Chỉ muốn đưa vòng tay ra ôm chặt
Những cái thân thuỳ liễu nặng yêu thương!

Село Làng (Người dịch: Nguyễn Viết Thắng)
(Из Тараса Шевченко)

Село! В душе моей покой.
Село в Украйне дорогой,
И, полный сказок и чудес,
Кругом села зеленый лес.
Цветут сады, белеют хаты,
А на горе стоят палаты,
И перед крашеным окном
В шелковых листьях тополя,
А там все лес, и все поля,
И степь, и горы за Днепром...
И в небе темно-голубом
Сам бог витает над селом.
(Dịch Taras Shevchenko)

Làng! Trong lòng ta yên tĩnh.
Làng ở Ucraina yêu mến
Đầy sự diệu kỳ và huyền thoại dân gian
Rừng màu xanh ôm ấp lấy quanh làng.
Vườn nở hoa, những ngôi nhà thành trắng
Và trên đồi cao nguy nga cung điện
Trước cửa sổ được quét sơn trang hoàng
Rất mượt mà những chiếc lá cây dương
Khắp nơi đều là rừng và đồng hết
Và thảo nguyên, và đồi bên sông Đnhép…
Và trên trời hơi sẫm tối màu xanh
Đức Chúa trời đang bay lượn trên làng.

"Сыплет черемуха снегом"

"Anh đào dại hãy rắc đầy tuyết trắng" (Người dịch: Tạ Phương)
Сыплет черемуха снегом,
Зелень в цвету и росе.
В поле, склоняясь к побегам,
Ходят грачи в полосе.

Никнут шелковые травы,
Пахнет смолистой сосной.
Ой вы, луга и дубравы, -
Я одурманен весной.

Радуют тайные вести,
Светятся в душу мою.
Думаю я о невесте,
Только о ней лишь пою.

Сыпь ты, черемуха, снегом,
Пойте вы, птахи, в лесу.
По полю зыбистым бегом
Пеной я цвет разнесу.







Anh đào rắc những cánh hoa trắng tuyết,
Thảm cỏ xanh đầm trong hoa, trong sương.
Theo luống cày trên cánh đồng mải miết
Bầy quạ đen len lách bước vội vàng.

Những nhánh cỏ non tơ rủ xuống dịu dàng
Thông ứ nhựa tỏa mùi thơm man mác.
Ôi những rừng sồi, những đồng cỏ mướt, -
Tôi ngất ngây say trong hương sắc mùa xuân

Những tin vui bí ẩn, rì rầm,
Trong hồn tôi cứ sáng lên rạng rỡ.
Tôi nghĩ về em, người tôi hằng thương nhớ,
Tôi hát về em, chỉ một em thôi.

Cứ rắc tuyết-hoa đi, cứ rắc, cây ơi,
Cứ hót đi chim cho rừng xao động.
Tôi phân phát vạn cánh hoa như bọt sóng
Khi chạy như say trên khắp cánh đồng.



THƠ  R.G. GAMZATOP
Дождик за окном - о тебе я думаю Mưa rơi ngoài cửa sổ – anh nghĩ về em (Người dịch: Hồ Thượng Tuy)
Дождик за окном - о тебе я думаю,
Снег в саду ночном - о тебе я думаю.
Ясно на заре - о тебе я думаю,
Лето на дворе - о тебе я думаю.
Птицы прилетят - о тебе я думаю,
Улетят назад - о тебе я думаю.
Зелены кусты, скрыты ли порошею, -
Ни о чем невмочь, - о тебе я думаю.
Уж, наверно, ты девушка хорошая,
Если день и ночь о тебе я думаю.
Mưa rơi ngoài cửa sổ – anh nghĩ về em
Tuyết rơi trong vườn đêm – anh nghĩ về em
Sáng tỏ ánh bình minh – anh nghĩ về em
Mùa hè ở ngoài sân – anh nghĩ về em
Những con chim bay đến – anh nghĩ về em
Những con chim bay đi – anh nghĩ về em
Bụi cây xanh có giấu mình dưới tuyết –
Không một điều gì – anh vẫn nghĩ về em
Thì có lẽ em là một cô gái đẹp
Nếu đêm cũng như ngày anh nghĩ về em.


Любовь, давай себя сравним с пандуром! Tình yêu với tôi... (Người dịch: Thái Bá Tân)
Любовь, давай себя сравним с пандуром!
Я - дерево пандура, ты - струна...
Не быть ему ни радостным, ни хмурым,
Он мертв, пока не зазвучит она.

Любовь, давай себя сравним с кинжалом!
Ты - лезвие, а я твои ножны.
Я легковесен без тебя и жалок,
Ножны пустые в деле не нужны!
Tình yêu với tôi như cây đàn
Tình yêu là dây, tôi là hộp gỗ
Tôi không biết vui mừng, đau khổ
Khi dây đàn không rung.

Tình yêu với tôi như con dao:
Tôi - vỏ đựng, tình yêu - lưỡi thép.
Thiếu tình yêu, chẳng bao giờ tôi đẹp
Không ai cần đến tôi.

Журавли Đàn sếu (Người dịch: Thuỵ Anh)
Мне кажется порою, что солдаты,
С кровавых не пришедшие полей,
Не в землю эту полегли когда-то,
А превратились в белых журавлей.

Они до сей поры с времен тех дальних
Летят и подают нам голоса.
Не потому ль так часто и печально
Мы замолкаем, глядя в небеса?

Сегодня, предвечернею порою,
Я вижу, как в тумане журавли
Летят своим определенным строем,
Как по полям людьми они брели.

Они летят, свершают путь свой длинный
И выкликают чьи-то имена.
Не потому ли с кличем журавлиным
От века речь аварская сходна?

Летит, летит по небу клин усталый -
Летит в тумане на исходе дня,
И в том строю есть промежуток малый -
Быть может, это место для меня!

Настанет день, и с журавлиной стаей
Я поплыву в такой же сизой мгле,
Из-под небес по-птичьи окликая
Всех вас, кого оставил на земле.

Những người lính không về sau trận đánh
Chiến trường xưa đẫm máu bao ngày
Tưởng như họ không nằm trong đất lạnh
Mà hóa thành muôn vạn sếu trắng bay

Đàn sếu trắng vẫn từ thuở ấy
Bay mãi đến bây giờ, cất tiếng gọi ta
Bởi thế chăng nên ta thường buồn bã
Ngừng chuyện giữa chừng đưa mắt ngắm trời xa?

Hôm nay đây khi bóng chiều chạng vạng
Tôi thấy sếu bay trong lớp sương mù
Thành đội hình âm thầm như năm cũ
Những con người dàn trận bước nhẹ chân

Sếu cứ bay đường xa lắc chẳng phân vân
Và những cái tên được điểm lên khắc khoải
Bởi thế chăng nên từ thuở xưa hoang dại
Tiếng Ava ta đã giống tiếng sếu trời?

Mũi tiến công xưa đã mỏi mệt rồi
Bay .. bay mãi trong ngày tàn sương muộn
Và giữa đội hình kia nhỏ nhoi khoảng trống
Chỗ trống này có lẽ để dành tôi?

Rồi sẽ đến ngày cùng đàn sếu tôi trôi
Trong bóng khói sương. Từ dưới làn mây tối
Bằng tiếng chim tôi sẽ cao tiếng gọi
Nhắn những người tôi bỏ lại trần gian…
THƠ  M.V. IXAKỐPXKI
Одинокая гармонь Phong cầm cô độc (Người dịch: Thuỵ Anh)
Снова замерло всё до рассвета -
Дверь не скрипнет, не вспыхнет огонь.
Только слышно - на улице где-то
Одинокая бродит гармонь:

То пойдёт на поля, за ворота,
То обратно вернется опять,
Словно ищет в потёмках кого-то
И не может никак отыскать.

Веет с поля ночная прохлада,
С яблонь цвет облетает густой...
Ты признайся - кого тебе надо,
Ты скажи, гармонист молодой.

Может статься, она - недалёко,
Да не знает - её ли ты ждёшь...
Что ж ты бродишь всю ночь одиноко,
Что ж ты девушкам спать не даёшь?!
Lại lặng phắc cho đến bình minh -
Cửa không kẹt, lửa không bừng lên nữa.
Chỉ vẳng lại tiếng phong cầm than thở
Đâu đó phố xa đàn dạo bước một mình:

Lúc ra đồng, khi bên ngoài cánh cổng,
Lại lượn về lần nữa nơi đây...
Như kiếm tìm trong bóng tối một ai,
Mà không cách nào tìm ra được.

Hơi đêm lạnh từ cánh đồng thổi lại,
Sắc thắm ánh lên từ rặng táo xa...
Thú nhận đi, người nhạc công trẻ dại,
Muốn gặp ai nào, xin hãy nói ra.

Rất có thể cô nàng gần ngay đấy,
Lại không hay chàng đang đợi chờ người:
Lang thang làm gì cả đêm cô độc,
Khiến các cô nàng không ngủ được chàng ơi?!

"Мы с тобою не дружили" "Anh và em mới lần đầu quen biết" (Người dịch: Thái Bá Tân)
Мы с тобою не дружили,
Не встречались по весне,
Но глаза твои большие
Не дают покоя мне.

Думал я, что позабуду,
Обойду их стороной,
Но они везде и всюду
Всё стоят передо мной,

Словно мне без их привета
В жизни горек каждый час,
Словно мне дороги нету
На земле без этих глаз.

Может, ты сама не рада,
Но должна же ты понять:
С этим что-то сделать надо,
Надо что-то предпринять.
Anh và em mới lần đầu quen biết.
Anh và em chưa hẹn gặp mùa xuân,
Sao mắt em có cái gì mãnh liệt
Bắt anh yêu và thương nhớ bao lần?

Anh tưởng anh sẽ quên đôi mắt ấy
Như quên bao đôi mắt khác trên đời,
Sao ở đâu, bao giờ anh cũng thấy
Cặp mắt tròn, xinh, xinh quá em ơi?

Như thể anh một ngày không sống nổi
Khi không còn trông thấy mắt em;
Như trái đất không đường đi, xạm tối,
Như đang ngày bỗng chốc hóa thành đêm.

Rất có thể chính em không thích vậy,
Nhưng dù sao em nên hiểu điều này:
Việc đã nhỡ, không lẽ nào để đấy.
Anh làm gì, anh phải thế nào đây?

Катюша Ca-chiu-sa (Người dịch: (Không rõ))
Расцветали яблони и груши,
Поплыли туманы над рекой.
Выходила на берег Катюша,
На высокий берег на крутой.

Выходила, песню заводила
Про степного сизого орла,
Про того, которого любила,
Про того, чьи письма берегла.

Ой, ты, песня, песенка девичья,
Ты лети за ясным солнцем вслед
И бойцу на дальнем пограничье
От Катюши передай привет.

Пусть он вспомнит девушку простую,
Пусть услышит, как она поет,
Пусть он землю бережет родную,
А любовь Катюша сбережет.

Расцветали яблони и груши,
Поплыли туманы над рекой.
Выходила на берег Катюша,
На высокий берег на крутой.

          



Đào vừa ra hoa, cành theo gió đưa vườn trăng tà
Ngoài dòng sông màn sương trắng buông lững lờ
Từ bến sông thoáng bóng ai in trên màn sương mờ
Cất cao lời ca làm rung cỏ cây ven bờ

Gửi về anh lời hát thiết tha từ tấm lòng
Từ bờ sông gửi đến cánh chim đại bàng
Lời hát trong vút bay đi ngân qua màn sương mờ
Biết không chàng ơi! Rằng xa xôi em mong chờ.

Ngày này năm qua chàng đi ra nơi miền biên thùy
Vì quê hương, dù mấy khó nguy không lùi
Người chiến sĩ mến thương có hay chăng tấm lòng
Chốn làng quê có ai ngày nhớ đêm mong




THƠ K. M. XIMÔNỐP
Жди меня, и я вернусь                    Đợi anh về (Người dịch: Tố Hữu)
Жди меня, и я вернусь.
Только очень жди,
Жди, когда наводят грусть 
Желтые дожди,
Жди, когда снега метут,
Жди, когда жара,
Жди, когда других не ждут,
Позабыв вчера.
Жди, когда из дальних мест
Писем не придет,
Жди, когда уж надоест
Всем, кто вместе ждет.

Жди меня, и я вернусь,
Не желай добра
Всем, кто знает наизусть,
Что забыть пора.
Пусть поверят сын и мать
В то, что нет меня,
Пусть друзья устанут ждать,
Сядут у огня,
Выпьют горькое вино
На помин души...
Жди. И с ними заодно
Выпить не спеши.

Жди меня, и я вернусь,
Всем смертям назло.
Кто не ждал меня, тот пусть
Скажет: - Повезло.
Не понять, не ждавшим им,
Как среди огня
Ожиданием своим
Ты спасла меня.
Как я выжил, будем знать
Только мы с тобой,-
Просто ты умела ждать,
Как никто другой.











 S. V. Mikhancop


Тюльпаны
В девятый майский день пришли ребята
К могиле Неизвестного солдата, 
Чтоб молча положить тюльпаны на гранит…
Вот тут один Тюльпан другим и говорит:
- Зачем нас только утром дети рвали?
Чтоб мы на солнце к вечеру завяли?…
- Ты не жалей себя, - сказал Тюльпан-собрат,   
Как не жалел себя лежащий здесь солдат!
Твоя судьба в руках тебя растивших,
И если ты уже попал в букет,
Достойней пасть к ногам в боях погибших,
Чем украшать собой сомнительный банкет!











 

























.
                 Em ơi đợi anh về
                 Đợi anh hoài em nhé
                 Mưa có rơi dầm dề
                 Ngày có buồn lê thê
                 Em ơi em cứ đợi.

                 Dù tuyết rơi gió thổi
                 Dù nắng cháy em ơi
                 Bạn cũ có quên rồi
                 Đợi anh về em nhé!

                 Tin anh dù vắng vẻ
                 Lòng ai dù tái tê
                 Chẳng mong chi ngày về
                 Thì em ơi cứ đợi!

                 Em ơi em cứ đợi
                 Dù ai thương nhớ ai
                 Chẳng mong có ngày mai
                 Dù mẹ già con dại
                 Hết mong anh trở lại
                 Dù bạn viếng hồn anh
                 Yên nghỉ nấm mồ xanh
                 Nâng chén tình dốc cạn
                 Thì em ơi mặc bạn

                 Đợi anh hoài em nghe
                 Tin rằng anh sắp về!
                 Đợi anh anh lại về.
                 Trông chết cười ngạo nghễ.

                 Ai ngày xưa rơi lệ
                 Hẳn cho sự tình cờ
                 Nào có biết bao giờ
                 Bởi vì em ước vọng
                 Bời vì em trông ngóng
                 Tan giặc bước đường quê
                 Anh của em lại về.

                 Vì sao anh chẳng chết?
                 Nào bao giờ ai biết
                 Có gì đâu em ơi
                 Chỉ vì không ai người.
                 Biết như em chờ đợi.



 




Uất kim hương (Người dịch: Triệu Lam Châu)
         Ngày chín tháng năm trời nắng đỏ*
         Bên mộ người chiến sĩ vô danh
         Bao bạn trẻ âm thầm lặng lẽ
         Đặt hoa lên phiến đá hoa cương

         Một bông uất kim hương hỏi bạn:
         "Họ hái ta vào lúc ban mai
         Mà lại dể dưới trời nắng đốt
         Thì còn chi, dẫu chút xinh tươi"

         Bông hoa kia liền trả lời ngay:
         "Chớ nên tự thương thân quá thế
         Có người lính nằm đây lặng lẽ
         Đã hy sinh cả cuộc đời mình

         Số phận chúng mình may lắm đó
         Được nằm trong tay người trồng hoa
         Rồi được đứng bên chân liệt sĩ
         Sướng hơn ở bàn tiệc rượu, trà..."






    















THỜI SINH VIÊN Ở LIÊN XÔ VÀ BẠN BÈ
GIAO LƯU BẠN BÈ GIAO LƯU BẠN BÈ NƯỚC NGA. NET 
         
"NƯỚC NGA TRONG TÔI" SINH NHẬT  LẦN THỨ 6 TẠI QUẢNG TRỊ
     Tháng 4 năm 2011, anh chị em tham gia diễn đàn Nước Nga Trong Tôi của trang Web Nước Nga. net đã tổ chức họp mặt giao lưu kỷ niệm sinh nhật lần thứ 6 tại Quảng Trị. Đây là dịp để anh chị em khắp ba miền Bắc- Trung- Nam có điều kiện gặp gỡ giao lưu, thăm thú danh lam thắng cảnh, di tích lịch sử...
  
     Chủ nhà chuẩn bị đón khách quý
     Tôi vinh dự được làm chủ nhà đăng cai cho cuộc gặp gỡ giao lưu kỷ niệm sinh nhật lần thứ 6 của 3N. Để lưu lại những kỷ niệm đáng nhớ này, tôi đưa hình ảnh đợt gặp mặt giao lưu vào đây để lưu giữ những kỉ niệm khó quên. Hình ảnh trong bài này do các tay máy của các thành viên ghi lại như anh Phan Chí Thắng, Tuấn béo HP, anh Sinh Đà Nẵng và nhiều tay máy khác nhưng đa số ảnh và clip là của thành viên Hổ già công tác tại nhà máy lọc dầu Dung Quất.       Chiều tối 14/4, tốp đầu đến sớm nhất là nhóm của bố con Hổ già Dung Quất, Hổ già lái xe 4 chổ từ Quảng Ngãi ra, đi cùng có bác cả QKSG Hòa Nguyễn và anh Hùng. Bữa cơm bình dân không uống rượu vì còn dành sức cho ngày mai.
Anh đến Đông Hà rồi
                   Thành viên Hổ già Dung Quất, tác giả của những bức ảnh và clip
      
     Sáng ngày 15, ra cơ quan sớm, 7h30, đoàn phía bắc(Quân khu Thủ đô) đi tàu vào Đông Hà, đi taxi đến cơ quan trong sự chào đón hồ hỡi của những người bạn thân quen. Đoàn gồm có các thành viên: Bác Cả Nhu, bác Phan Chi, các anh Bình Dị, Vi Định, chị Hương Hồng Vàng, vợ chồng NhNam, Hùng, Rừng Bạch Dương, Phương NN, MU, Dôi-a, Cá măng, Usy, Siren và nhiều bạn khác...
Đón đoàn quân khu Thủ đô
Anh Nhu(bác Cả QKTĐ)
Thành viên VIP
Ăn sáng
     Đến 10 giờ, đoàn QKMT ở Đà Nẵng đi ô-tô đến. Đoàn có bố con anh Sinh, anh Lạc SG, Anka, ...và nhiều người khác tôi chỉ biết tên nik
                                      Đón đoàn quân khu miền Trung(Đà Nẵng)
     Tiếp đến là Tuấn béo HP đi xe khách vào. Đến 11 giờ, đoàn đã hội quân khá đông đủ và cùng chụp ảnh lưu niệm trước mặt tiền cơ quan.
     Anh chị em cơ quan cũng tất bật bố trí chổ nghỉ ngơi, chuẩn bị cơm nước cho bữa trưa. Hôm trước chủ nhà đã đặt sẵn cá suối nướng và rau dớn, hai món đặc sản của vùng miền núi Quảng Trị mà ngay dân Đông Hà cũng ít khi được dùng.
Khu nhà mới xây, nơi tá túc của Hội
     Trưa, đoàn ăn trưa tại nhà ăn cơ quan. Hình như đi đường mệt và để dành sức cho buổi nên không mấy ai thích uống nhưng vẫn vui.
Bữa trưa tại nhà ăn cơ quan
     Theo kế hoạch, buổi chiều đoàn sẽ đi thăm một số di tích lịch sử như di tích đôi bờ Hiền Lương, địa đạo Vịnh Mốc ở Vĩnh Linh, sau đó ra biển tổ chức vừa ăn uống, tắm biển vừa tổ chức các trò vui chơi ngoài bãi biển. 14 giờ chiều, đoàn lên đường đi Vĩnh Linh, một xe 16 chổ ngồi của cơ quan và một xe của đoàn Đà Nẵng lên đường.
.
Tượng đài ngành bưu điện ở di tích lịch sử Dốc Miếu
   
Đôi bờ sông Bên Hải
.
Cầu Hiền Lương(phục chế)
Mặt tiền bảo tàng Hiền Lương
                                       Phòng trưng bày bảo tàng Hiền Lương
                               Cu con của Hổ già bị ốm những vẫn tham gia đoàn
     Sau khi tham quan bảo tàng Hiền Lương, đoàn lên đường đi địa đạo Vịnh Mốc.
.
Cổng chào khu di tích địa đạo Vịnh Mốc
      Những hình ảnh thành viên của đoàn thăm di tích địa đạo. Đa số anh chị em được đến thăm địa đạo lần đầu, dù đã nghe, nhìn trên phim ảnh báo chí nhưng đến đây họ mới thực sự ngạc nhiên về tính khốc liệt của chiến tranh, sức chịu đựng và sáng tạo của quân và dân đất lửa Vĩnh Linh sống và tồn tại trên vùng đất đầy bom đạn và chết chóc. Chính vì vậy mà trên bức tường của nhà trưng bày có gắn một câu nổi tiếng của Sechxpia: "To be or not to be":
     Tham quan xong địa đạo, đoàn về Cửa Tùng nhưng một số anh chị em có ý kiến đồng ý phương án đoàn sẽ vui chơi ăn uống một cách độc lập riêng tư. Vì thế đoàn chọn bãi tắm của xã Vĩnh Thạch, xã ven biển đầu phía bắc của Quảng Trị. Bãi tắm này hoang sơ ít người, còn ở Cửa Tùng đông khách, nếu đoàn tổ chức các trò vui chơi sẽ mất tự nhiên. Đến khi về bãi tắm ai cũng mệt và trời cũng gần tối nên việc tổ chức trò chơi hoãn lại, chỉ có ăn uống hát hò ngay tại quán.

 


.




























































THĂM VIẾNG NGHĨA TRANG LIỆT SỸ
Quảng Trị là mảnh đất địa đầu giới tuyến, nơi có dòng sông Bến Hải và cầu Hiền Lương ranh giới chia cắt hai miền. Trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp, chống Mỹ, quân và dân Quảng Trị đã chịu nhiều mất mát hi sinh, hàng vạn người con ưu tú từ khắp mọi miền đất nước đã hi sinh anh dũng nơi đây. Vì thế mà một tỉnh nhỏ như Quảng Trị mà có đến 72 nghĩa trang liệt sỹ với hơn 60.000 phần mộ, trong đó có 02 nghĩa trang Quốc gia: Trường Sơn và Đường 9. Trong lần kỉ niệm giao lưu này, tâm nguyện của bạn bè là đến thăm viếng các nghĩa trang liệt sỹ.
Sáng 17/4, đoàn lên đường đi viếng nghĩa trang Quốc gia Đường 9 và Trường Sơn. 
VIẾNG NGHĨA TRANG QG ĐƯỜNG 9

 
.
 VIẾNG NGHĨA TRANG QG TRƯỜNG SƠN
.
VIẾNG DI TÍCH THÀNH CỔ QUẢNG TRỊ
 .  . GIAO LƯU CỰU SV ĐH CÔNG ĐOÀN LIÊN XÔ
KỶ NIỆM 93 NĂM CM THÁNG 10 NGA 
TẠI HÀ NỘI- BẮC GIANG- 2010
KỶ NIỆM 94 NĂM CM THÁNG 10 NGA 
TẠI LẠNG SƠN - 2011
         GẶP MẶT KỈ NIỆM 95 NĂM CM THÁNG    10 NGA TẠI HẢI PHÒNG- 2012
 dsc02380l.jpg.
 dsc02372w.jpg.. GIAO LƯU HỘI NƯỚC NGA. NET TẠI HÀ NỘI- HẢI PHÒNG THÁNG 3- 2014 
.
.
.
.
.
.
.
GIAO LƯU CHI HỘI TÔLYATCHI
.
 
.
.

0 nhận xét :

Đăng nhận xét


IconIconIconIconFollow Me on Pinterest