A. S. PUSKIN
Я вас любил | Tôi yêu em (Người dịch: Thuý Toàn) |
Я вас любил: любовь еще, быть может, В душе моей угасла не совсем; Но пусть она вас больше не тревожит; Я не хочу печалить вас ничем. Я вас любил безмолвно, безнадежно, То робостью, то ревностью томим; Я вас любил так искренно, так нежно, Как дай вам бог любимой быть другим. | Tôi yêu em: đến nay chừng có thể. Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai; Nhưng không để em bận lòng thêm nữa, Hay hồn em phải gợn bóng u hoài. Tôi yêu em âm thầm không hy vọng, Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen, Tôi yêu em, yêu chân thành đằm thắm, Cầu em được người tình như tôi đã yêu em. |
Ночь | Đêm (Người dịch: Hoàng Thị Vinh) |
Мой голос для тебя и ласковый и томный Тревожит позднее молчанье ночи темной. Близ ложа моего печальная свеча Горит; мои стихи, сливаясь и журча, Текут, ручьи любви, текут, полны тобою. Во тьме твои глаза блистают предо мною, Мне улыбаются, и звуки слышу я: Мой друг, мой нежный друг... люблю... твоя... твоя.. | Gọi em tha thiết dịu dàng Đêm đen lặng lẽ mơ màng xôn xao Bên giường ngọn nến gầy hao Thơ anh thắp lửa hoà vào êm êm Dòng sông tình, đong đầy em Chao nghiêng ánh mắt, bóng đêm vỡ oà Ánh cười-nốt nhạc ngân nga: Anh yêu có biết em là...của anh |
Мадона | Đức mẹ đồng trinh (Văn Khôi) |
Не множеством картин старинных мастеров Украсить я всегда желал свою обитель, Чтоб суеверно им дивился посетитель, Внимая важному сужденью знатоков. В простом углу моем, средь медленных трудов, Одной картины я желал быть вечно зритель, Одной: чтоб на меня с холста, как с облаков, Пречистая и наш божественный спаситель - Она с величием, он с разумом в очах - Взирали, кроткие, во славе и в лучах, Одни, без ангелов, под пальмою Сиона. Исполнились мои желания. Творец Тебя мне ниспослал, тебя, моя Мадона, Чистейшей прелести чистейший образец. 1830 | Tôi không treo trong trai phòng đạm bạc Những bức tranh của danh họa cổ xưa Để khách thăm phải tôn kính sững sờ Đứng lặng nghe lời phẩm bình uyên bác Trong góc đơn sơ bộn bề sách vở Tôi hằng mong chiêm ngưỡng một bức tranh Dõi nhìn tôi trìu mến từ mây xanh Mẹ Đồng Trinh bồng Hài Đồng Cứu Thế Nàng trang nghiêm, ánh mắt người thông tuệ Trong hào quang thanh thoát vẻ nhân từ Dưới gốc cọ Xiôn lặng lẽ ưu tư Chỉ hai người, không thiên thần hộ vệ Điều ước nguyện giờ đây thành sự thật: Tạo hoá ban em giáng tự trên trời Tuyệt tác hình người đẹp xinh thanh khiết Em - Đức Mẹ Đồng Trinh của lòng tôi. |
Цветок | Bông hoa nhỏ (Nguyễn Minh Đức) |
Цветок засохший, безуханный, Забытый в книге вижу я; И вот уже мечтою странной Душа наполнилась моя: Где цвёл? когда? какой весною? И долго ль цвёл? И сорван кем, Чужой, знакомой ли рукою? И положен сюда зачем? На память нежного ль свиданья, Или разлуки роковой, Иль одинокого гулянья В тиши полей, в тени лесной? И жив ли тот, и та жива ли? И нынче где их уголок? Или уже они увяли, Как сей неведомый цветок? 1828 | Tôi bỗng thấy một bông hoa khô úa Quên trong trang sách, đã bay hương Từ đó lòng tôi bao chan chứa Tràn ngập niềm mơ ước lạ thường: Hoa nở nơi nao? Xuân nào vậy? Nở có lâu không? Ai hái đi? Một bàn tay lạ hay quen đấy? Hoa đặt vào đây có chuyện gì? Hoa kỷ niệm ngày vui xum họp? Hay một chiều bất hạnh chia ly? Hay buổi dạo chơi lang thang cô độc? Dưới bóng rừng cây, đồng nội im lìm? Chắc chàng còn sống? Nàng sống chứ? Không biết bây giờ họ nơi nao? Hay cả hai người cùng tàn rũ? Như bông hoa bí ẩn ngày nào? |
Зимнее утро | Buổi sáng mùa đông (Thuý Toàn) |
Мороз и солнце, день чудесный! Еще ты дремлешь, друг прелестный - Пора, красавица, проснись: Открой сомкнуты негой взоры Навстречу северной Авроры, Звездою севера явись! Вечор, ты помнишь, вьюга злилась, На мутном небе мгла носилась; Луна, как бледное пятно, Сквозь тучи мрачные желтела, И ты печальная сидела - А нынче... погляди в окно: Под голубыми небесами Великолепными коврами, Блестя на солнце, снег лежит; Прозрачный лес один чернеет, И ель сквозь иней зеленеет, И речка подо льдом блестит. Вся комната янтарным блеском Озарена. Веселым треском Трещит затопленная печь. Приятно думать у лежанки. Но знаешь: не велеть ли в санки Кобылку бурую запречь? Скользя по утреннему снегу, Друг милый, предадимся бегу Нетерпеливого коня И навестим поля пустые, Леса, недавно столь густые, И берег, милый для меня. | Băng giá và mặt trời, ngày tuyệt đẹp. Còn ngủ ư, ơi người bạn diễm kiều? Dậy đi em, hỡi người đẹp thương yêu Mở đôi mắt còn say nồng mệt mỏi; Hãy hiện ra như ngôi sao chói lọi Miền Bắc phương chào buổi sáng Bắc phương! Mới chiều qua, em nhỉ, bão cuồng điên, Một màn tối dăng đầy trời mờ mịt, Mảnh trăng lu sau mây chì đen kịt Vàng vọt soi như một vết ố hoen, Và em ngồi ngơ ngẩn những buồn thương Còn giờ đây... qua song, em nhìn đó: Nắng sớm rọi tuyết tưng bừng rực rỡ Trải mênh mông những tấm thảm tuyệt vời. Dưới trong xanh thăm thẳm của vòm trời, Rừng quang quạnh riêng mình in vệt thẳm, Tùng xanh lá hiện qua làn nhũ mỏng, Sông nhỏ trôi lấp lánh dưới lần băng. Khắp căn phòng ánh hổ phách tràn lan, Bếp lò sưởi củi phừng phừng đượm lửa, Tiếng lách tách nổ nghe vui giòn giã. Thú làm sao nằm ngẫm nghĩ trong chăn! Nhưng này em, em thấy có nên chăng Ra lệnh đóng ngựa hồng vào xe trượt? Trên mặt tuyết ban mai ta nhẹ lướt. Em thân yêu, ta phó mặc ngựa phi, Bốn vó câu hăm hở cứ lao đi, Ta thăm lại những cánh đồng hoang vắng. Những thửa rừng mới đây còn xanh thẳm, Và dải bờ thân thiết với lòng anh. |
1829